Điều khiến mọi người cảm thấy kỳ lạ hơn nữa là đôi đồng tử hơi trũng xuống của hắn ta dường như bị bao quanh bởi một quả cầu âm u, khiến hắn ta trông không giống người mà cũng chẳng giống ma.
Ngoài ra, thỉnh thoảng sẽ có một số người hầu mặc áo đen mang những xô máu nóng đổ xuống hồ.
"Kẹt."
Lúc này, cửa cung điện ngầm tối tăm đột nhiên mở ra.
Từ khe sáng bên ngoài, một ông già hốc hác, khom lưng bước vào
"Lão tông chủ." Những người hầu áo đen này lần lượt chào ông ta.
Ông già xua tay, giải tán những người hầu kia.
Ông ta bước đến trước hồ máu, nhìn bóng dáng người trẻ tuổi, trong mắt ánh lên ý cười nham hiểm, như thể đang nhìn một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo do chính tay mình tạo ra.
"Đúng là thiên tài tuyệt thế, trăm năm mới có được của Ninh Quốc."
"Ngươi gia nhập Thiên Ma Cung của ta đúng là may mắn."
"Với bí kỹ Trấn Cung của Thiên Ma Cung chúng ta, ngươi có thể đạt tới tầng sáu chỉ trong vòng hơn nửa năm..."
"Tuy nhiên..."
"Bây giờ là lúc ngươi nên làm gì đó cho Thiên Ma Cung của ta rồi."
Ông già cười nham hiểm.
Trong hồ, bóng người trẻ tuổi trắng bệch, không phải người cũng chẳng phải ma kia từ từ mở mắt ra, trong đôi mắt đó không có chút sự sống nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408197/chuong-624.html