Trên bầu trời, một bóng dáng trẻ tuổi cao ngạo đứng thẳng, người phía sau mặc đồ màu đen, hai tay thả lỏng phía sau, không có động tác dư thừa nào, nhưng không gian quanh đây dường như đều bị hắn khống chế.
Khí thế hiên ngang, mũi nhọn vô hình khiến cho cả thiên địa trở nên ảm đạm.
"Hô!"
Vừa nhìn thấy người trẻ tuổi này, bầu không khí toàn trường dường như lập tức trở nên ngột ngạt, đám người nặng nề thở ra một hơi, ánh mắt tất cả đều trở nên ngưng trọng.
Nhan Lương Quân!
Chỉ một cái tên thôi cũng đã đủ mang đến cảm giác áp bách cực lớn cho mọi người.
Không ai quên, trong Đồng Nhân Tháp vẫn còn treo ghi chép về người đầu tiên bước lên tầng thứ chín lăm của thí luyện Đồng Nhân Tháp đấy.
"Không ngờ hắn cũng tới!”
"Nhan Lương Quân là thiên tài kiệt xuất của Nhan gia, nếu hắn cũng tới tranh mộ kiếm Đại Hoang thì ai tranh lại được hắn chứ!”
"Lại có trò hay để xem rồi!”
"..."
Tiếng xôn xao vang lên khắp quảng trường.
Trên đài cao, Hàn Giang Tuyết lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, từ lúc nhập tông đến giờ, đây chính nhân vật tỏa sáng mà không ai có thể lấn át được.
Từ Phong quay đầu đi, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm bóng dáng trẻ tuổi phía sau, thân thể lúc này căng thẳng đến cực điểm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408187/chuong-614.html