Trần Mộc nhếch miệng nở nụ cười, "Đánh xong rồi, giờ đến lượt ta!"
Dứt lời, sắc mặt Trần Mộc bỗng trở nên lạnh lùng, sát ý lạnh thấu xương ẩn hiện ở nơi sâu thẳm trong đáy mắt!
Nhan Ngọc Yên và Lý Khâu cũng cảm nhận được sát ý lần này, trong lòng họ hoảng hốt run lên.
Chẳng biết vì sao, giống như thể một mối nguy hiểm tử vong đang từ phía trước bao phủ tới, tựa như rơi xuống Địa ngục Cửu U, cả người lạnh buốt đến thấy xương!
Trần Mộc chậm rãi giơ chân lên, bước ra một bước.
Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân như vặn vẹo, mà cơ thể của Trần Mộc cũng cùng lúc biến mất ngay tại chỗ.
"Bạch!"
Tiếng xé gió vang trời lướt qua, dường như chỉ trong một hơi thở, Trần Mộc đã thình lình xuất hiện phía sau Nhan Ngọc Yên giống như một hồn ma.
Lúc này đây, Nhan Ngọc Yên cũng cảm giác được gì, nàng ta biến sắc, tay cũng vung lên, ánh kiếm lạnh thấu xương quét ra phía sau lưng.
"Lạc Thủy Nhất Kiếm, lá chắn chín tầng linh thủy!"
Ầm.
Không gian bị phá nát, một dòng lạc thủy tạo thành một làn sóng ngợp trời cứ thế cuốn lên.
Từng dòng lạc thủy liên tiếp và chồng chất, chỉ trong nháy mắt, quanh người nàng ta xuất hiện một lớp lá chắn bằng nước cứng rắn không thể nào bẻ gãy.
Ánh mắt Trần Mộc hờ hững,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408181/chuong-608.html