Tiếng rồng ngâm quanh quẩn trong thiên địa, long lực phóng thích ẩn chứa cự lực bá đạo đến cực điểm.
Ầm!
Trong nháy mắt đó, thiên địa dường như biến sắc, cuồng phong vô tận gào thét trên lôi đài, hình thành lốc xoáy tàn phá xung quanh.
Dưới sân, tất cả mọi người đều híp mắt lại, sắc mặt hiện lên vẻ hoàng sợ và chấn động.
Nắm đấm của Trần Mộc không hề có chút quyền ý nào mà dựa vào lực lượng của thân thể và xương cốt.
Nhưng loại lực lượng thân thể này đấm ra một quyền lại khiến không gian xung quanh trở nên vặn vẹo, bá đạo đến cực điểm.
"Rắc rắc."
Hai nắm đấm đối đầu va chạm, nửa hơi sau, tiếng xương cốt nứt gãy vang vọng.
"Không thể nào, không thể như vậy được!”
Vương Thống giống như điên cuồng, con ngươi nhìn chằm chằm vào chỗ va chạm kia.
Một giây sau, ánh tay của hắn uống cong xuống với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, dường như không thể ngăn cản lực lượng cuồng bạo vô cùng kia.
"A..." Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, nắm đấm của Vương Thống lập tức bị đánh cho be bét máu thịt.
Nhưng nắm đấm của Trần Mộc vẫn không hề dừng lại, mang theo lực lượng tuyệt đối đáng mạnh vào lồng ngực Vương Thống.
"Răng rắc."
"Răng rắc!"
Tiếng xương cốt vỡ vụn vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408178/chuong-605.html