Kiếp trước, hắn đã đi khắp nơi, học tập và lĩnh ngộ được vô số những kỹ năng.
Hắn cũng nắm khá rõ về thuật pháp linh trận, đương nhiên sẽ không coi trọng một linh trận cấp năm không có sức mạnh đạo pháp như vậy.
Hắn dự định sẽ tự mình lập một linh trận riêng.
“Linh trận sư mạnh nhất trong Linh Tiêu tông là cấp mấy?” Trần Mộc hỏi.
Hàn Giang Tuyết suy nghĩ một lúc rồi trả lời: "Độ hiếm của các linh trận sư không bằng luyện dược sư nên cấp bậc của họ cũng không được cao cho lắm, trong Linh Tiêu tông của chúng ta vẫn còn khá nhiều các linh trận sư.”
"Nhưng người mạnh nhất có lẽ là trưởng lão trấn thủ Cảnh Thương. Ông ấy không chỉ chịu trách nhiệm về trận pháp bảo vệ Linh Tiêu tông chúng ta mà còn là một linh trận sư cấp sáu."
Trần Mộc gật đầu, một linh trận sư cấp sáu cũng được coi là khá tốt rồi, linh trận trước mặt đã được trưởng lão Cảnh Thương bố trí cẩn thận, nhưng đáng tiếc... vẫn không lọt vào mắt xanh của hắn.
"Mộc ca." Lúc này, mấy đệ tử đột nhiên vội vàng chạy ra khỏi cung điện, trên mặt đều mang theo theo vẻ hưng phấn. Trên tay mỗi đệ tử đều cầm một cây chổi hoặc những dụng cụ lau chùi khác, có vẻ như vừa mới dọn dẹp xong.
Những đệ tử này đương nhiên là nhóm đệ tử thuộc Linh điện.
"Mộc ca, chúng ta đã giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408169/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.