Mà Trần Mộc mới ra ngoài một tháng mà đã được 10 vạn, sự phân biệt đối xử này không phải thiên vị chỉ một chút đâu.
Trong ánh mắt muốn giết người của đám Lý Khâu, Trần Mộc không hề khách sáo, nghênh ngang nhận lấy phần thưởng của mình, dù sao cũng là chiến lợi phẩm hắn giành được.
Sau khi lấy 10 vạn viên linh thạch, Trần Mộc mới hỏi: “Tông chủ, mộ kiếm Đại Hoang kia, khi nào ta mới có thể vào?”
So với đống linh thạch này, Trần Mộc coi trọng mộ kiếm Đại Hoang kia hơn vì không chỉ liên quan tới Thái Cổ Ma Kiếm của hắn mà biết đâu có thể đánh thức kiếm linh.
Đây mới là việc quan trọng!
Kiếm linh thức tỉnh, một khi điều khiển được kiếm linh thì thực lực cũng sẽ tăng mạnh.
Nhưng Lý Khâu lại bật dậy, sắc mặt hung hãn hét: “Trần Mộc, ngươi đừng quá tham lam, cho ngươi 10 vạn viên linh thạch đã là không tệ rồi, còn muốn tiến vào mộ kiếm Đại Hoang à, ngươi mơ mộng hão huyền quá!”
10 vạn viên linh thạch cực phẩm đã khiến người ta ghen tỵ, nếu thêm mộ kiếm, có lẽ các đệ tử thân truyền sẽ không phục mất.
Nhan Ngọc Yên tiến lên, quát lớn: “Trần Mộc, nên biết thoả mãn đi! Chiếm nhiều lợi ích như vậy, coi chừng nổ tan xác!”
Mộ kiếm Đại Hoang này quý giá hơn linh thạch nhiều, mấy người Nhan Ngọc Yên sao có thể để Trần Mộc dễ dàng có được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408164/chuong-591.html