Hai đạo ánh kiếm dường như đã đạt đến cực hạn, dưới ánh sáng chói lóa, cuối cùng chúng đã nổ tung hoàn toàn.
Bùm.
Trần Mộc và Quý Huyên đồng thời bị ném mạnh ra xa, va vào tòa nhà phía sau, lực khủng khiếp khiến tòa nhà sụp đổ ngay lập tức, khói bụi cuồn cuộn và từ từ lan rộng.
Khuôn mặt xinh đẹp của Quý Huyên trở nên trắng bệch, cô ta phun ra một ngụm máu đen tím. Khí tức mạnh mẽ của cô ta lúc này thực sự trở nên có chút uể oải, váy bay phấp phới và dính đầy máu, thoạt nhìn cô ta càng thêm xinh đẹp và thanh tú.
"Tỷ tỷ!" Quý Lăng nhanh chóng đáp xuống, nhìn bộ dạng tỷ tỷ của mình, trong lòng không khỏi tức giận.
Nhưng nghĩ tới sức mạnh vô tận của Trần Mộc, cuối cùng cô ta cũng cắn răng, nắm lấy một cánh tay của Quý Huyên, không ngừng chạy về phía bầu trời xa xôi.
Trong một mảnh hoang tàn nơi xa, Trần Mộc cũng đứng dậy, bộ quần áo trắng của hắn đã hoàn toàn nhuộm đỏ, sắc mặt cũng có chút tái nhợt, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua bóng dáng Quý Lăng và Quý Huyên đang chạy trốn. Cuối cùng, vẫn là không đuổi theo.
Cường giả Vạn Pháp Cảnh hoàn toàn khác với Thần Tàng Cảnh, không dễ dàng giết được như vậy, trừ khi hắn phải trả một cái giá nhất định, nhưng đối với bây giờ mà nói, điều đó không cần thiết.
Trần Mộc lau máu ở khóe miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408160/chuong-587.html