"Ồ? Ngươi muốn chơi thế nào?" Trên đài cao, Vạn Trọng Sơn cười híp mắt hỏi. Đệ tử, bây giờ ông ta càng nhìn càng thích.
"Ta ta muốn một mình, đánh tất cả bọn hắn!
Trần Mộc chỉ về phía đám đệ tử nội môn của Thất Huyền Tông, cười lạnh nói: “Không phải các ngươi đều rất muốn chơi chết ta sao? Tới đi, ta cho các ngươi cơ hội đấy, quần ẩu cũng được, đánh từ xa cũng được, tùy các ngươi! Ta chiến tất cả!"
"Vãi, Trần Mộc, ngươi đừng làm loạn chứ!" Nghe hắn nói thế, Hàn Giang Tuyết không ngồi yên được nữa, lập tức đứng dậy ngăn cản.
Nhưng Trần Mộc lại khoát tay áo, nói: "Muốn làm thì phải làm lớn một chút, không có đầu hàng, chỉ cần bước lên lôi đài này, một là sống, hai là chết. Nhớ kĩ, không có hai chữ “đầu hàng”, nếu không phải ta đánh chết các ngươi thì chính là bị các ngươi đánh chết!”
Ô hay!
Cái tên này bị điên rồi đúng không?
Giờ phút này, cho dù là đệ tử Thiên Ảnh Tông cũng giật mình, trợn mắt há mồm nhìn về phía Trần Mộc, đây là lần đầu tiên họ biết Trần Mộc, cho nên không biết hắn là người thế nào.
Nhưng bây giờ phát hiện, tên này không chỉ có thực lực mạnh, mà còn là một tên ngốc thích tìm đường chết!
"Điên rồi!"
"Mộc ca điên thật rồi!"
Phía Thiên Ảnh Tông, Tôn béo dùng hai tay ôm đầu, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408088/chuong-515.html