Có thể thấy nó đang dang rộng đôi cánh, tạo ra một cơn gió dữ dội quét qua rừng trúc. Những cơn gió đó đã phá hủy mọi thứ xung quanh.
Sau đó, nó ngẩng đầu lên, đôi con ngươi đỏ tươi manh theo ý chí quyết tử, nhìn chằm chằm lên bầu trời. Đôi cánh của nó rung lên, nó mang theo một cơn cuồng phong bay thẳng lên tận mây xanh.
“Sống... sống rồi?”
“Cuối cùng nó cũng sống lại!”
Đông Phương Dịch chứng kiến tất cả những điều này từ xa, vui mừng rơi nước mắt.
Đã bao nhiêu năm trôi qua!
Cuối cùng ông ta cũng nhìn thấy Thất Sắc Tường Vân Tước sải cánh và bay lên lần nữa.
So với dáng vẻ suy sụp và hấp hối trước đây, dường như bây giờ nó đã trở lại hình dáng vốn có của nó.
Trần Mộc không nói lời nào, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Thất Sắc Tường Vân Tước. Bây giờ, nó chỉ tạm thời lấy lại sức sống nhờ nuốt viên Phượng Huyết Đan Tam Văn mà thôi.
Nếu như nó không hoàn thành tiến hóa huyết mạch, kéo dài tuổi thọ, kết cục phải chết của nó cũng sẽ không thể nào thay đổi.
Thất Sắc Tường Vân Tước dường như cũng biết điều này, sau khi nó dang rộng đôi cánh và bay lên trời, ngọn lửa mạnh mẽ từ cơ thể nó phóng ra và bao trùm bầu trời.
Lúc này, đôi cánh của nó đầy màu sắc của nó dần dần trở nên rực rỡ và chói mắt.
Từng chiếc lông vũ từ trạng thái già nua nhăn nheo chuyển sang trạng thái sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408063/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.