Lần chờ này mất khoảng ba ngày.
Hai mắt Đông Phương Dịch phủ kín tơ máu, xung quanh đồng tử hơi hõm vào, có một luồng khí đen quấn quanh xua mãi không đi. Nhìn qua có vẻ như hắn ta đã hao phí quá nhiều tinh thần, chịu không nổi.
Trần Mộc đứng cạnh thì khá hơn rất nhiều. Hắn đã sống hai đời, hồn lực của hắn không phải là thứ àm Đông Phương Dịch có thể sánh bằng. Hơn nữa, thao tác của hắn thuần thục, kĩ thuật luyện dược vượt xa Đông Phương Dịch, hiển nhiên không thấy hắn có biến hóa gì lớn.
Lúc này, linh dịch trong đỉnh đã ngưng tụ thành hình dạng của một viên đan, có được hình thái ban đầu của một viên đan dược.
Đông Phương Dịch vội lên tinh thần, bước dung hợp coi như là xong, giờ chỉ còn bước cuối cùng là kết đan thôi.
Mười ngón tay hắn ta biến ảo, ý niệm điều khiển ngọn lửa trong đỉnh dần dần khép lại vào nhau, bao bọc lấy đoàn linh dịch kia, cẩn thận mài giũa, ép nó thành trạng thái linh đan.
Nhưng không hiểu sao, lúc này viên đan dược kia lại xuất hiện vết rạn nhỏ chính giữa. Dược đỉnh vốn im lặng cũng bắt đầu rung chuyển, rơi vào trạng thái bùng nổ.
Lục cục.
Dược đỉnh rung lắc dữ dội, ngọn lửa bên trong cũng mất khống chế, lay động liên tục, không còn ổn định như trước.
"Có… có chuyện gì vậy?" Nét mặt Đông Phương Dịch thay đổi.
Rõ ràng hắn ta đã khống chế sức lửa như trên đan phương ghi chép, tại sao đến lúc kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408059/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.