Hắn ngẩng đầu, thấy Đông Phương Dịch đang ngồi một mình trên đài đá xanh, bên chân có một cuộn giấy, gương mặt suy tư, dáng vẻ tập trung như không nhận thấy được Trần Mộc tiến vào.
Thấy vậy, Trần Mộc cũng đi tới, lúc này mới phát hiện cuộn giấy là một phương thuốc, bên trên đầy những tên dược liệu tối nghĩa khó hiểu, đây đều là những dược liệu quý giá, chủng loại hơn trăm.
“Tam Vân Phượng Huyết đan?”, nhìn thấy tên phương thuốc, Trần Mộc ngơ ra, vô thức nói thành tiếng.
“Ngươi biết nó à?”
Đông Phương Dịch ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn Trần Mộc.
“Không biết!”, Trần Mộc lắc đầu.
Tam Vân Phượng Huyết Đan là một đan dược cấp chín, là phương thuốc hiếm có trên đại lục vì phương thuốc này có thể luyện chế ra đan dược không chỉ để người ta dùng mà còn có thể cho yêu thú dùng, vì vậy nó cũng được gọi là thú đan.
Dù hắn cũng có chút tò mò là sao tự dưng Đông Phương Dịch lại nghiên cứu phương thuốc thú đan nhưng điều này liên quan gì tới hắn chứ.
“Trưởng lão lão tìm ta có việc gì?”, Trần Mộc hỏi.
Đông Phương Dịch đứng lên, giãn gân giãn cốt, nhìn sang Trần Mộc cười nói: “Nhóc con, ngươi cũng là luyện dược sư nhỉ? Hồng Kim Long Tuỷ đan là do ngươi luyện chế đúng không?”
“Sao? Hôm nay trưởng lão gọi ta tới là để thăm dò gốc gác ta à?”, Trần Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408052/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.