Các nàng biết loại rượu Hầu Đào thần bí này có thể xóa đi mệt mỏi trong thân thể bọn họ, nếu là trước kia, nhất định các nàng sẽ coi như trân bảo, chỉ ước được uống sạch mà thôi.
Nhưng mà bây giờ, các nàng không có tâm trạng uống rượu thật!
A Lộ biết bọn họ đang lo lắng chuyện gì, nàng ấy thản nhiên nói: "Mạng hắn cứng lắm, không chết được đâu, mấy người cứ nâng cốc uống trước đi!"
Đời trước, Trần Mộc từng lượn qua mấy vùng đất tử vong, nguy hiếp gấp chục lần so với di tích của Thương Long tông hiện tại, hơn nữa có lúc hắn còn bị thương kinh khủng hơn thế này nhiều mà cũng không chết được, chút vết thương này không đủ lấy mạng của hắn đâu!
Nói xong, nàng xoay người định đi, lúc này, Hàn Giang Tuyết bỗng tỏ vẻ xoắn xuýt, cuối cùng nàng ấy vẫn cắn răng, hỏi: "Tiền bối, xin hãy chờ một chút!"
"Trước đó lúc ở núi Thiên Khôi, có là chính ngài đã ra tay cứu bọn ta phải không?"
Đôi mắt của Hàn Giang Tuyết sáng bừng nhìn A Lộ, hỏi.
A Lộ dừng lại một lúc, nhưng không trả lời mà tiếp tục đi về phía cuối con đường lá phong.
Hàn Giang Tuyết thấy vậy cũng không hỏi thêm gì nữa, không trả lời đã là câu trả lời rồi.
Nàng ta chắp tay về phía bóng dáng nhỏ bé của A Lộ: "Cảm tạ tiền bối!"
Trình Vũ Hiên và Hạ Chỉ Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408015/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.