Dưới sự xâm lấn của luồng lực hung sát mênh mông kia, suy nghĩ giết chóc điên cuồng bừng lên trong lòng Trần Mộc, chuẩn bị cắn nuốt hết lý trí của hắn!
May mắn thay, dù sao Trần Mộc cũng làm người hai đời, tâm cảnh đã được rèn giũa trăm ngàn lần. Dưới tình huống nguy hiểm như vậy, hắn vẫn giữ được một tia tỉnh táo cuối cùng trong lòng!
Thần thức của hắn nhanh chóng lao vào sâu trong cơ thể. Ở trong đó, Ma Kiếm Thái Cổ đã thu nhỏ lại, đứng sừng sững bên trên Linh Hải, quanh thân còn có lực hung sát đang cuồn cuộn sôi trào. Xung quanh nó, những sợi sáng mỏng như tơ cũng đang liên tục bắn ra.
Ánh sáng đó ẩn chứa sức mạnh trấn áp bá đạo, nhanh chóng quấn lấy lực hung sát, cố gắng ép chúng quay lại Ma Kiếm Thái Cổ.
"Là sức mạnh mà kiếm linh phóng ra ư?" Trần Mộc nhìn chằm chằm vào đám tơ ánh sáng, có vẻ giật mình.
Tuy nhiên, hiện tại hắn không còn hơi sức đâu mà quan tâm đến thân Ma Kiếm Thái Cổ, vì chính chuyện của hắn còn chưa xong. Hắn phát hiện ra, ánh sáng mà thanh Ma Kiếm Thái Cổ phóng ra chỉ đang giữ lực hung sát chưa phóng ra bên ngoài.
Còn đám lực hung sát đã ào ra ngoài từ sớm, nó không thèm để ý tới. Nhìn dáng vẻ này, có lẽ nó muốn vứt luôn vất đề đau đầu đó cho Trần Mộc tự giải quyết.
Trần Mộc cắn chặt răng, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407993/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.