Hàn Giang Tuyết và Tần Thạch Long vốn đằm đằm sát khí lao vào nhau cũng đồng thời dừng lại, ánh mắt của bọn họ cũng hiện rõ vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào nhau.
Ngay cả Trần Mộc cũng sững người, đôi mắt đỏ sọc của hắn cũng nhìn chằm chằm về phía khoảng trời xa xăm.
Những đường nét điêu khắc đẫm máu trên gương Thiên Ma Long sừng sững giữa biển máu như được sống lại, đường nét đan xen vào nhau, hóa thành một linh trận nghìn trượng trên bầu trời.
Trong linh trận nghìn trượng này, tất cả mọi người đều nhìn thấy rất nhiều con mãnh thú Cùng Kỳ vô cùng hung dữ đang hiện rõ hình dạng. Đám mãnh thú Cùng Kỳ này hệt như mãnh thú khổng lồ của thời cổ đại có thể nuốt chửng cả thế gian, toát ra sức trấn áp như ma thần đứng trên linh trận ngắm nhìn đất trời.
Sau đó, mọi người còn chưa kịp định thần lại thì một tà khí cuồn cuộn, hung tợn hệt như cơn bão lũ quét qua hoàn toàn mất kiểm soát và nổ tung.
"Hoàng Côn, rốt cuộc ngươi đang làm cái gì vậy?", cảm nhận được làn sóng dữ dội này, vẻ mặt Tần Thạch Long ngay lập tức biến sắc, hét toáng lên.
Hoàng Côn kinh ngạc nhìn cảnh tượng hung hãn trước mặt với vẻ đầy khó tin, ban nãy hắn ta còn đang định đến thu phục gương Thiên Ma Long, tại sao bây giờ lại biến thành bộ dạng này chứ?
"Rốt cuộc thì.... các ngươi vẫn xông vào đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407980/chuong-407.html