Bị ma vân hắc ám bao phủ quanh năm suốt tháng, từng gốc cổ thụ ngàn năm cũng thay đổi màu sắc, vỏ cây hiện ra màu xám đen, dường như chưa một loại độc tố cực mạnh nào đó, khiến người ta sinh lòng kiêng kị.
Mà đại địa dưới chân cũng biến thành màu cháy đen do bị khí tức Thiên Ma ăn mòn, phóng tầm mắt nhìn ra đã không còn sức sống gì nữa, hoang vu cô tịch khiến người ta run rẩy.
"Cẩn thận một chút!" Trần Mộc cảm nhận được hoàn cảnh nơi này, nhướng mày, gương mặt cũng nghiêm túc hẳn lên, trầm giọng nói.
"Bọn ta biết rồi!" Ba người Hàn Giang Tuyết gật đầu, các nàng cũng cảm nhận được sự quỷ dị ở nơi này.
Rất nhiều cường giả tiến vào cánh Thanh Đồng Cổ Môn này đều lộ ra vẻ mặt e ngại, sau khi liếc nhìn cảnh vật xung quanh liền vận chuyển linh lực, cẩn thận từng li từng tí đi về phía trước.
"Đi về phía trước xem sao!” Trần Mộc nói.
Nói xong, Trần Mộc và Hàn Giang Tuyết đi phía trước, hai người Hạ Chỉ Lan và Trình Vũ Hiên đi theo sau, tiếp đó, Trần Mộc quan sát xung quanh, phát hiện phần lớn những người xông tới đều kết thành đội, đề phòng lẫn nhau, khoảng cách khá xa, đề phòng người khác đột nhiên ra tay đánh lén.
Nhưng mà sau khi liếc nhìn một vòng, Trần Mộc lại phát hiện, mấy người áo đen dẫn đầu xông vào đây đã không thấy tung tích đâu nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407968/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.