Ánh mắt Trần Mộc lạnh lùng liếc qua, hắn xoay người nhìn về phía đông của di tích Thương Long tông, xung quanh vang lên tiếng hỗn loạn ầm ỹ, nhưng ở hướng đó, hắn lại mơ hồ cảm nhận được một gợn sóng quỷ dị không tầm thường.
Ngay cả hắn cũng cảm thấy rợn tóc gáy vì gợn sóng kỳ lạ đó!
"Trần Mộc, bây giờ chúng ta đi đâu đây?" Trình Vũ Hiên nghiêm mặt hỏi.
Nàng có thể cảm giác được, bây giờ trong di tích của Thương Long tông là một chiến trường máu chảy thành sông, chỉ cần hơi bất cẩn một chút thì rất có thể phải chết ngay tại chỗ.
Trần Mộc không hề đáp, ánh mắt hắn vẫn chăm chú về phía đó, hắn nhíu mày, gợn sóng đó khiến hắn cảm thấy hơi bất an, rốt cuộc đó là cái gì vậy?
"Cũng không biết Hàn Giang Tuyết và Hạ Chỉ Lan thế nào rồi? Chúng ta có cần đi tìm bọn họ không?" Trình Vũ Hiên lại hỏi thêm lần nữa.
Nhưng mà, Trần Mộc vẫn ngơ ngẩn tại chỗ, không hề trả lời câu hỏi của nàng, thấy thế, Trình Vũ Hiên hơi hoang mang, lớn giọng gọi: "Trần Mộc!"
Lúc này, Trần Mộc mới giật mình, nhìn sang người kia, hắn thản nhiên nói: "Trong di tích của Thương Long tông rộng lớn như vậy, muốn tìm hai người họ cũng không phải dễ dàng, huống hồ, với thực lực của bọn họ cũng đủ để tự vệ, chúng ta cứ tới đó thử xem!"
Trần Mộc chỉ về một hướng, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407965/chuong-392.html