Bên dưới không ngừng phát ra âm thanh thảng thốt vì dù thế công của Long Đằng Hải dữ dội nhưng dường như hắn ta chẳng thể chạm tới góc áo của Trần Mộc nữa là.
Long Đằng Hải dần mất kiên nhẫn, vẻ mặt dữ tợn, hắn ta quát: “Trần Mộc, ngươi chỉ có thể chạy trốn thôi à?”
Trần Mộc không nói gì, mà cơ thể linh hoạt vẫn luôn tránh né.
Long Đằng Hải cắn răng, cuối cùng mất hết kiên nhẫn, đột nhiên nâng tay, linh lực xám trắng bùng nổ chói mắt, tụ lại trong lòng bàn tay hắn ta tạo thành một ấn ánh sáng, tiếp theo nó được phóng ra.
“Thiên Cốt Xuyên Tâm Chưởng!”
Một tiếng gầm nhẹ vang vọng, ấn ánh sáng bùng nổ, hư không chấn động, trong gió, ấn ánh sáng phóng to cỡ mười trượng bao trùm cả võ đài, hướng về phía Trần Mộc.
Rầm!
Mặt ngoài võ đài không ngừng lắc lư như sắp không chịu nổi sức ép từ chưởng lực này.
Ánh mắt Trần Mộc co lại, không còn lùi nhanh nữa mà lật tay đánh ra một chưởng trực diện.
Bùm!
Tiếng nổ mạnh vang lên, ánh sáng vàng sáng chói va chạm với linh lực xám trắng quỷ dị kia, âm thanh đinh tai nhức óc bùng nổ.
Tiếp theo, Trần Mộc thừa cơ di động, lướt qua võ đài, dùng tốc độ như chớp giật vọt ra sau lưng Long Đằng Hải, hai ngón tay co lại như hai mũi thương sắc bén, đâm thẳng yết hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407916/chuong-343.html