Sức mạnh của sấm sét ngày càng mạnh mẽ, không ngừng bộc phát, cả không gian bắt đầu rung chuyển, và trên đỉnh đầu của Võ Hùng xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ, đó là một toà tháp cao khoảng mười trượng.
"Đây là Linh Căn của Võ sư huynh, gọi là tháp Ngân Ti Thiên Lôi!"
Những tiếng trầm trồ vì kinh ngạc bắt đầu vang rộ lên.
Đây chính là phép hiện hình Linh Căn khi Linh Căn được phát huy đến giới hạn cực điểm!
Chỉ thấy Võ Hùng chắp hai tay lại, cả thân người bắt đầu hợp nhất với hình dạng kỳ lạ của Linh Căn, thân súng ở phía trước, tháp pháo ở phía sau, đồng loạt lao ra, mang theo sức mạnh khó lột tả lao thẳng về phía Trần Mộc.
Trong mũi súng này, sấm sét cuồng bạo phủ đầy bụi trần cổ xưa, tràn ngập bầu không khí hệt như sấm sét cổ xưa!
"Là Súng Ý sao?", cảm nhận được sự dao động cổ xưa này, Hạ Chỉ Lan khẽ rùng mình.
Trần Mộc không ngờ là Võ Hùng đã âm thầm chạm đến mức Súng Ý rồi, mặc dù vẫn chưa trọn vẹn nhưng cũng đã thành công bước thành hình ban đầu rồi!
“Vẫn chưa chịu bỏ cuộc sao?"
Trần Mộc nhìn thẳng vào hắn ta, đôi mắt đen nháy đằm đằm sát khí đáng sợ.
Lưỡi kiếm sắc nhọn được rút ra khỏi vỏ, không gian đất trời quanh đây ngay lập tức có vô số bóng kiếm sáng lên rồi lao ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407890/chuong-317.html