Trên mặt Võ Hùng cũng lóe lên sự tàn nhẫn. Hắn ta siết chặt hai tay, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, sau đó một đôi răng hổ xuất hiện trong tay hắn. Đôi răng hổ này đen nhánh toàn thân, lóe lên tia sáng lạnh lẽo, chém sắt như chém bùn, còn sắc bén hơn cả kiếm.
Sau khi đeo đôi bao tay răng hổ kia lên, linh lực toàn thân Võ Hùng lại bùng nổ. Hắn ta đạp lên một bước, sau đó lao về phía Trần Mộc.
Rầm rầm rầm.
Trên lôi đài, hai bóng người lấp lóe đang chiến đấu kịch liệt, tiếng nổ ầm ĩ vang lên liên tục.
Cả hai đấu đá với nhau, chiêu nào chiêu nấy đều tàn nhẫn.
Tay, chân, khuỷu tay, đầu gầu.
Gần như tất cả mọi vị trí trên cơ thể đều trở thành thứ vũ khí sắc bén nhất, đánh về phía về nơi hiểm yếu của đối phương.
Hai bên giao thủ nhanh như chớp, đòn va chạm vào nhau lóe sáng.
Sóng xung kích dữ dội lan ra xung quanh, tạo thành những hố sâu xung quanh lôi đài.
Tất cả người xem đang ngồi xung quanh đều mang biểu cảm chấn động.
Trong trận chiến ấy, họ nhìn ra Trần Mộc không hề yếu thế hơn một chút nào.
Rầm.
Sau đòn va chạm kinh người cuối cùng, hai người đều bị hất văng ra đằng sau. Đến giờ phút này, có thể thấy cơ thể cả hai đều thấm đẫm máu tươi, có chỗ là của mình, có chỗ lại là máu đối thủ.
Nhin qua đủ để thấy ghê người.
"Thằng khốn, ngươi tưởng ta chỉ là tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407887/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.