"Điện chủ Hàn quả là có bản lĩnh, chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi đã có thể khiến thực lực của đệ tử Linh Điện tăng vọt, khá lắm! Ta rất trông chờ vào cuộc thi ngày mai, hy vọng là các đệ tử của Linh Điện vẫn sẽ giữ vững phong độ, cho ta xem thêm nhiều màn đấu bất ngờ nữa!"
Nói rồi ông ta bèn bật cười hả hê đắc chí, quay người dẫn theo mấy đệ tử của Thiên Điện rời đi.
Hàn Giang Tuyết tức giận nhìn chằm chằm ông ta, tiếng răng nghiến chặt kêu kèn kẹt.
Điều này cho thấy Thiên Điện rõ ràng là không có ý định cho Linh Điện bất cứ con đường sống nào.
Là người theo dõi cuộc thi từ đầu tới giờ, thấy đã có nhiều đệ tử mạnh và có tiềm năng đã thiệt mạng, Đông Phương Dịch cũng lấy làm tiếc, ông ta dứng dậy quay lưng rời đi, bóng lưng dần dần khuất xa.
...
Buổi tối.
Vầng trăng và ánh sao lấp lánh.
Cả môn phái đã náo nhiệt cả ngày nay cũng chìm trong màn đêm tĩnh lặng.
Bên trong Linh Điện, ánh đèn sáng trưng.
Tám người còn lại của Linh Điện ngồi vây quanh một chiếc bàn tròn, vẻ mặt ai nấy cũng vô cùng trầm mặc và khó coi.
Trận đấu hôm nay đã mang đến cho bọn họ rất nhiều đau thương, nếu vẫn cứ tiếp tục như thế này thì cuộc thi ngày mai ắt hẳn sẽ có thêm nhiều đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407883/chuong-310.html