Những đồng nhân này đều không có ý thức, chỉ cần nghe được hơi thở của người đứng xung quanh, bọn chúng sẽ tiến hành công kích, nhưng nếu có thể giấu hơi thở đi được thì đương nhiên cũng có thể âm thầm giết được đồng nhân này!
Có rất nhiều sát thủ rừng rậm lão luyện trong việc che giấu hơi thở của mình, cho nên không có gì là lạ.
Giữa trường, trưởng lão mặc áo bào màu xanh vẫn giữ im lặng không nói gì, ông ta cũng không hề dao động trước những lời tranh cãi của người khác, bởi vì trong lòng ông ta hiểu rõ, Trần Mộc không hề dùng những thủ đoạn kia.
"Đáng tiếc, chỉ là một linh căn Ngũ hành, nếu không thì đúng là một hạt giống tốt!" Trưởng lão mặc áo bào màu xanh than thở.
Linh căn hạn chế như vậy, chắc chắn thành tựu trong tương lai của Trần Mộc cũng không thể quá cao!
...
Buổi tối.
Trăng tròn sáng trong lơ lửng giữa trời đêm, xung quanh là ngàn sao tô điểm, lấp lánh sáng ngời.
Ở phía sau linh điện là rừng trúc tốt tươi, mà vào lúc này đây, Trần Mộc lại một thân một mình, ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn.
Một ngày tu luyện làm cho hắn mệt nhoài, lúc tu luyện ở trong tháp Đồng Nhân, mỗi một hơi thở có hàng trăm kẻ địch hung hãn cùng khởi xướng tấn công.
Hơn nữa, những đồng nhân này lại không vì đau đớn mà lùi bước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407858/chuong-285.html