Thấy Trần Mộc đi tới, một ông già mặc áo dài xanh trấn giữ ở đây ngước mắt lên nhìn hắn một cái rồi khẽ hỏi: "Muốn vào Tháp Đồng Nhân để tu luyện sao?"
"Ừm!", Trần Mộc gật đầu.
Hắn biết, chỉ có trong hoàn cảnh phải tranh đấu sinh tử, thì thực lực mới có thể thuần thục và phát huy nhanh chóng.
Và Tháp Đồng Nhân trước mặt đây chính là một chiến trường tu luyện.
"Ngươi tên là gì, đến từ điện nào?", ông già mặc áo dài xanh hỏi.
"Trần Mộc, đến từ Linh Điện!", Trần Mộc đáp.
Ông già mặc áo dài xanh ghi chép xong rồi lấy ra một miếng ngọc đưa cho Trần Mộc: "Trong Tháp Đồng Nhân có vô vàn hiểm nguy, đây là Truyền Âm Phù, nếu không thể tiếp tục chống cự ở trong đó nữa thì hãy bóp nát nó, các trưởng lão sẽ lập tức xông vào cứu ngươi ra!"
"Không cần đâu, nếu ta thật sự chết ở trong đó thì cũng không cần phải hốt xác của ta đâu!", Trần Mộc nói.
Ông già mặc áo dài xanh nhìn Trần Mộc với vẻ ngạc nhiên.
Thằng nhóc này sao hiên ngang thế?
“Tùy ngươi!”, ông già mặc áo xanh cũng không khuyên nhủ thêm nữa.
Các bậc trưởng lão như ông cũng chỉ đang làm tròn trách nhiệm của mình thôi, còn việc có nhận sự giúp đỡ đó hay không thì do các đệ tử toàn quyền quyết định.
Trước đây cũng có rất nhiều đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407854/chuong-281.html