"Cút cmm đi, cái cớ vớ vẩn như thế mà ngươi cũng dám mở mồm ra nói!"
Người trẻ tuổi áo tím tức nghiến răng nghiến lợi.
Tên này quá kiêu ngạo!
Thậm chí còn không buồn nghĩ ra một lý do cho chính đáng.
Có điều.
Người đã chết, thanh niên mặc áo tím cũng không nhắc tới chuyện này nữa. Đối với hắn mà nói, tranh cãi về nguyên nhân chết của mấy người chết thật vô nghĩa.
Hắn trực tiếp rút kiếm ra, kiếm quang lạnh thấu xương, chĩa thẳng vào Trần Mộc.
"Trần Mộc, giao Ấn Thần ra đây, nếu không hôm nay ta sẽ ném ngươi xuống biển cho cá sấu!" Thanh niên áo tím hung tợn nói.
Trần Mộc nheo mắt lại, trong đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa một chút ánh sáng sắc bén.
"Nếu các ngươi có mạng để làm vậy thì tùy!" Trần Mộc cười nhẹ.
"Lên, giết chết hắn đi!" Thanh niên mặc áo tím hét lên hung tợn.
Rầm rầm.
Thế nhưng, không đợi bọn họ cùng xông lên, ngoài mặt biển mênh mông xuất hiện một cơn sóng dữ.
Nước biển dập dìu như thể bị thứ gì đó đẩy ra xa, khuếch tán thành hình vòng tròn ra bốn phía, sau đó có một xoáy nước khổng lồ ngưng tụ trên biển.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều nhìn về phía biển. Một luồng linh quang sáng ngời phóng lên, sau đó có bóng một người con gái mặc áo xanh xuất hiện, chậm rãi đi trên mặt biển.
Người con gái mặc áo xanh này chỉ mới ngoài hai mươi, váy đã bị nước biển thấm ướt, dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407850/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.