Sau khi tất cả mọi người đều rời đi, huynh muội Hạ Chỉ Lan và Hạ Phi Vũ mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi bọn họ còn quyết tâm thà chết, nhưng may mà trận chiến này cuối cùng cũng chấm đứt.
"Thế nào? Còn chịu được không?" Trần Phong liếc mắt nhìn Hạ Phi Vũ, trầm giọng hỏi.
Lúc này đây, sắc mặt của Hạ Phi Vũ tái nhợt không một chút máu, có lẽ hắn không dễ chịu gì.
"Tạm thời thì vẫn không chết được, nhưng mà mai rùa của mụ phù thủy kia kinh thật đấy!"
Hạ Phi Vũ cắn răng, nhớ tới đợt năng lượng nổ tung lúc nãy, bây giờ hắn vẫn còn thấy sợ, may mà hắn đã dùng linh lực bảo vệ quanh người, nếu không chắc chắn vết thương còn nặng hơn bây giờ.
Ngay sau đó, hắn nhìn về phía Trần Phong với ánh mắt nghi ngờ, kinh ngạc nói: "Ta nói này thằng nhóc kia, cảnh giới của cậu thấp hơn ta nhiều như vậy, nhưng sao sau vụ nổ kia, vết thương của cậu lại nhẹ hơn ta nữa, vô lý quá!"
Hạ Phi Vũ không nhịn được nhổ một ngụm nước bọt, ánh mắt hắn có phần không thể tưởng tượng nổi.
"Công pháp của ta khá đặc thù!" Trần Phong cười cợt.
Cửu Long Diệt Thần Quyết của hắn đã đến tầng thứ nhất của cảnh giới Đoàn Bì với mức độ cao nhất, trong vụ nổ vừa rồi, hắn nhanh chóng lưu chuyển Cửu Long Diệt Thần Quyết, thiết lập một lớp phòng ngự bằng vảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407812/chuong-239.html