Trần Mộc thêm cho mình hai trăm cân sắt đá, tu luyện vẫn cứ như đang chuẩn bị đi tìm đường chết.
Ngoài ra, ngay cả Trần Mộc vẫn luôn không uống đan dược, bỗng nhiên, cũng bắt đầu uống đan dược.
Hắn lấy hết hai viên thất phẩm đan dược và Hồng Kim Long Tủy Đan lúc trước lấy được trong di tàng của đại trưởng lão Thất Huyền Tông ra.
Cảnh tượng này khiến cho đám người Liễu Thanh Hân có chút kinh ngạc.
Trong lúc mơ hồ, bọn họ hình như cảm giác được, Trần Mộc như cố tình mà cũng như vô tình, định tăng cảnh giới của mình lên một cấp độ trong thời gian vài ngày ngắn ngủi này!
Tên nhóc này, chuẩn bị chơi lớn sao?
Trong đêm, gió mát phất phơ.
Mấy ngôi sao trên không trang điểm cho bầu trời xinh đẹp, ánh trăng chiếu xuyên qua cửa sổ, rọi vào giường như rải đầy bạc lên đó.
Trần Mộc ngồi xếp bằng trên giường, trong bàn tay có một viên đan dược màu nâu, đan dược tròn trịa, toả ra mùi thuốc thoang thoảng, theo hương thơm này, căn phòng tràn đầy mùi thơm.
Viên thuốc này chính là Hồng Kim Long Tuỷ đan mà hắn lấy được từ di tàng của đại trưởng lão Thất Huyền Tông.
Nếu là trước đây, Trần Mộc sẽ không tuỳ tiện cắn thuốc, vì nếu làm thế thì dù thực lực tăng nhưng căn cơ lại không vững.
Nhưng sau khi bị hành một trận, hắn muốn nhanh chóng thăng cấp. Nếu không, khi kẻ thù tiếp theo của hắn mạnh hơn, với cảnh giới hiện tại của hắn thì không đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407772/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.