Khương Biệt Hạ nhíu mày, sắc mặt hắn ta bắt đầu tối lại khi nghe cách nói quen thuộc: “Ta còn thắc mắc sao tính cách của muội muội nhà mình thay đổi nhiều như thế, giờ ta hiểu thì ra nàng bắt chước ngươi!”
“Ặc…”, Trần Mộc hơi xấu hổ nói: “Có thể là tính cách thật của muội muội nhà ngươi bộc lộ ra thôi! Ban đầu tính cách của nàng ta đã thế rồi, nhưng lúc trước là giấu giếm kỹ quá, không cho ngươi thấy thôi!”
Trần Mộc tỏ ra mình rất vô tội!
Sao cứ có chuyện gì lại đổ hết lên đầu của hắn thế?
“Ha hả!”. Khương Biệt Hạ nhếch môi, định nói gì đó thì lại nghe thấy một tràng ồn ào vọng từ bên ngoài vào. Hắn ta lắng tai nghe kỹ chút mới biết, đội chấp pháp của Hoàng Thành đến đây rồi.
Khương Biệt Hạ nhíu mày nghĩ thầm, nếu bị người ta phát hiện mình đang dạo thanh lâu, tin này truyền ra ngoài thì cha sẽ đánh gãy chân hắn ta mất.
“Rút thôi, sau này gặp nhau rồi nói tiếp!”, Khương Biệt Hạ không còn tâm trạng đâu mà đi đôi co với Trần Mộc nữa, hắn ta vội vàng xoay người nhảy ra khỏi cửa sổ.
Lúc này Trần Mộc vẫn còn gọi với lại: “Khoan đã, Khương Âm còn sống không?”
Khương Biệt Hạ quay đầu nhìn hắn nói: “Nàng đang ở trong phủ nên tạm thời không sao đâu, nhưng nàng đang bị cấm túc, nếu ngươi muốn gặp thì không có cơ hội đâu!”
“Ta khuyên ngươi một câu, ngươi đừng có ý đồ lén lút đột nhập vào Khương phủ của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407763/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.