Nghĩ đến khuôn mặt tuấn tú kiêu căng mà dịu dàng của Hoắc Huyền Vũ lưu lại trong lòng, lại nhìn hình dáng chết không toàn thây trước mặt, Tần Như Nguyệt không thể khống chế được sát khí ngập trời trong lòng nữa, nước mắt lưng tròng, lớn tiếng gầm nhẹ: “Trần Mộc, ta nhất định sẽ giết ngươi!"
Nói xong, Tần Như Nguyệt nắm chặt thanh kiếm trong tay, đôi mắt đẹp lộ ra sát khí cuồn cuộn.
Tuy nhiên, nàng ta chưa kịp xông lên thì đã bị Thẩm Thương túm lấy.
"Tần sư muội, ngươi là đệ tử có thiên phú cao nhất Kiếm Vũ Các, ngươi không thể chết được!"
“Sau này hãy báo thù cho chúng ta!”
Thẩm Thương trịnh trọng nói, nói xong liền dùng một lực mạnh ném Tần Như Nguyệt về phía sau.
"Trầm sư huynh!" Nhận ra được ý đồ của Thẩm Thương, rốt cuộc Tần Như Nguyệt không thể kiềm chế được nữa, khóc lớn.
“Đi!” Thẩm Thương gầm lên!
Thực lực của Trần Mộc đã vượt xa dự đoán của mấy người bọn họ.
Hắn quá mạnh mẽ!
Hơn nữa không chỉ mạnh bình thường!
Giống như hàng duy đả kích!
Vốn dĩ bọn họ không cùng đẳng cấp!
Dù là kiếm thuật hay là thủ đoạn, đều không cùng một cấp bậc!
Trần Mộc cầm kiếm chậm rãi đi về phía trước, mà lúc này Thẩm Thương cũng đã nghĩ thông, không trốn, cứ đứng ở phía trước như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407737/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.