Trần Mộc nghe được tiếng động thì chậm rãi xoay người, ánh mặt lạnh nhạt nhìn trận chiến trước mắt nhưng trên khuôn mặt lại chẳng có chút hoảng loạn nào.
"Đồ chó già, ông giết mẫu thân của ta thì chẳng lẽ ta không thể giết cháu trai của ông hay sao?" Trần Mộc lạnh giọng nói.
"Hừ, mẫu thân của ngươi là một kẻ đê tiện, côta câu dẫn gia chủ nhà họ Trần, muốn dùng thân thể của mình để thuợng vị, loại kỹ nữ thế này đừng nói là giết, cho dù có chém thành ngàn mảnh cũng không hết tội!" Đại Trưởng lão khinh thường hừ lạnh.
Trần Mộc nghe vậy nghiến chặt răng, luồng sát khí giết người bừng bừng trong mắt, hắn gắn từ chữ một: "Ta sẽ xé nát miệng ông!"
"Hừ, chỉ băng thứ tạp chủng nhà ngươi mà muốn động vào lão phu, chỉ sợ người không có cái bản lĩnh đó!"
Đại Trưởng hừ lạnh một tiếng, trên mặt lộ rõ vẻ khinh miệt, rồi bỗng chốc ông ta nháy mắt ra hiệu cho hộ vệ xung quanh, nói: “Đến, bắt tên nhãi này lại cho ta, ta muốn tự mình xẻo hẳn †a thành từng miếng, để hẳn ta muốn sống không được muốn chết không xong!”
Chỉ có tra tấn Trần Mộc đến chết mới có thể an ủi linh hồn của cháu ông ta trên trời.
Hộ vệ nghe vậy ánh mắt lập tức toát lên ý lạnh, dồn ép từng bước, chuẩn bị động thủ.
Ngay lúc này một âm thanh quát lớn truyền đến từ ngoài cửa: “Dừng tay!”
Đám người đang xúm lại dần bị tách ra, trong tầm mắt mọi người từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407576/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.