Chương trước
Chương sau
Đây không chỉ là Viên Nguyệt, mà còn là kiếm quang ngưng tụ đến cực hạn, tạo thành thực thể, huyết lệ chói mắt, chứa đựng vô vàn kiếm ý.
"Viên Nguyệt Kiếm Ý! Đây là Viên Nguyệt Kiếm Ý??"
Trong nội tâm Mã Ngạn phập phồng lo lắng, lão ta gào lên một cách điên cuồng, võ học trấn phái Trường Sinh Môn, nghe nói đến hiện tại chỉ có Nam Cung Hiên là người duy nhất lĩnh ngộ tới Viên Nguyệt Kiếm Ý, nhưng giờ lại có cả Lăng Tiêu.
Bây giờ Lăng Tiêu không chỉ khiến lão kinh ngạc mà thậm chí còn có chút sợ hãi cùng hối hận.
"Chịu chết đi!"
Lăng Tiêu nói một cách rất bình thản, sau đó là một kiếm được xuất ra, giống như tiên tử múa kiếm trong cung trăng, kiếm quang hiện màu máu, mặt trăng tròn sáng chói cũng được kéo theo sau, bay về hướng của Mã Ngạn.
Tất cả mọi người như thấy một kỳ quan của tạo hóa, giữa ban ngày, một vầng trăng sáng tỏ rơi từ từ xuống, sau đó chạm vào Mãn Ngạn, trực tiếp nổ tung ra.
OÀ..ÀNH!
Giống như bão táp, Mã Ngạn còn chưa kịp phản ứng đã bị vầng sáng của kiếm quang bao phủ.
Viên Nguyệt rung động, cuồng phong tới tấp, núi đá cỏ cây bốn phía cũng đổ rạp, khối kiếm ý này phủ xuống gần mười trượng đất đai xung quanh. Khiến cho tất cả các thanh kiếm của đệ tử Hợp Hoan Tông và Thiên Ma Điện sung lên ong ong.
Phụt!!
Trên khoảng không, Mã Ngạn rú thảm thiết liên tục, một đường máu hiện ra, sau đó tràn lan xung quanh. Cả người lão ta như bị xé toạc, tiếng kêu đau đớn tột cùng làm mọi người đều run bần bật, sắc mặt trắng bệnh, da đầu tê rần.
Cuối cùng, kiếm khí tản ra đầy trời, Mã Ngạn cũng ngã xuống từ giữa không trung, máu thịt be bét cả người, hơi thở yếu ớt vô cùng, giống như chiếc đèn cạn dầu.
Đây là Mã Ngạn có tu vị Long Hổ cảnh thâm hậu, ngoài cơ thể còn có kiếm khí cứng rắn bảo vệ quanh người.
Nếu đổi là cường giả Hóa Linh Cảnh thì đã sớm một kiếm chầu trời, xương bị nghiến thành tro.
Uy thế của một kiếm thật sự quá mạnh!
Tất cả các đệ tử của Hợp Hoan Tông cùng Thiên Ma Điện giống như vừa gặp quỷ, mặt trắng bệch cắt không ra một giọt máu, nhìn Lăng Tiêu chằm chằm, ánh mắt khó tin.
Ban đầu bọn họ nghĩ là khi Mã Ngạn ra tay thì dù Lăng Tiêu là thiên tài đi chăng nữa cũng chỉ có thể nuốt cục tức mà chết.
Nhưng không ngờ Lăng Tiêu yêu nghiệt đến mức này, lấy tu vi Chân Khí Cảnh tầng thứ chín đánh vượt hai cảnh giới lớn, đánh bại Mã Ngạn Long Hổ cảnh tầng thứ tư!
Đây còn là người sao?
Mà giờ khắc này, trưởng lão Thiên Ma Điện đang đại chiến cùng Linh Thạch trưởng lão cũng theo dõi cuộc chiến bên này, đầu óc hơi mất tập trung, lập tức bị Linh Thạch trưởng lão một chưởng đánh bay, miệng phun máu tươi,
Mà Linh Thạch trưởng lão thấy cảnh kia thì cũng rất khiếp sợ.
Mặc dù ông cũng đánh giá Lăng Tiêu rất cao, nhưng giờ ông phát hiện ra, vị Thánh tử này của Trường Sinh Môn còn yêu nghiệt hơn ông tưởng tượng. Có Thánh tử như vậy, Trường Sinh Môn lo gì không thể phục hưng?
Nhất định không được để Thánh tử gặp chuyện không may, dù là vứt cái mạng già này của mình.
Trong ánh mắt của Linh Thạch trưởng lão thoáng hiện ra một sự quyết đoán, âm thầm thề với bản thân.
"Uuu--------"
Mà vị trưởng lão của Thiên Ma Điện cũng hiện ra vẻ hoảng sợ trên mặt, cắn răng lấy một món đồ có hình như con ốc, để vào miệng thổi thật mạnh.
Ốc biển kia như phát ra một loại sóng âm, truyền khắp bốn phương, hơn nữa còn lan vào trong hầm mỏ.
"Không được! Ngươi muốn chết phải không?"
Vẻ mặt của Linh Thạch trưởng lão lập tức biến đổi, ông biết tên Thiên Ma này trưởng lão của Thiên Ma Điện vừa gọi thêm quân trợ giúp, lập tức ông quát tom dơ tay đập một phát vào người hắn.
Hai vị tông sư của Thiên Ma Điện cùng Hợp Hoan Tông, thêm một số lượng lớn cường giả Long Hổ cảnh có lẽ đều đang ở trong hầm mỏ phá trận pháp, chỉ sợ không ở thời khắc mấu chốt thì sẽ không xuất hiện. Cho nên chỉ có Mã Ngạn và trưởng lão của Thiên Ma Điện đi ra.
Nhưng không ngờ lại gặp kẻ địch quá mạnh, hai người bọn hắn không có biện pháp ngăn cản Lăng Tiêu và Linh Thạch trưởng lão. Nhưng khi gọi thêm cứu viện, sợ rằng chẳng mấy chốc đám người kia sẽ xuất hiện.
"Ha ha ha.... Lăng Tiêu! Lần này ngươi chắc chắn phải chết!"
"Không ai có thể cứu được ngươi! Ta sẽ chờ ngươi dưới Địa phủ."
Nghe được tiếng vang của ốc biển, Mã Ngạn đang nằm ở dưới đất thoi thóp, dùng ánh mắt ác độc nhìn Lăng Tiêu, cười to một cách điên cuồng.
"Vậy thì ngươi chết trước đi."Trong ánh mắt Lăng Tiêu lóe lên sự lạnh lùng, Lam Băng Kiếm bay vọt tới, một đường kiếm khí sáng chói ngọt lịm đi qua cổ Mã Ngạn, đầu lão lập tức rơi xuống lăn lông lốc. Máu tươi phun thẳng lên từ cổ, không khi tràn ngập mùi máu me.
"Hắn...hắn giết Mã trưởng lão?"
"Hắn chính là một ác ma! Aaaa..."
Đám đệ tử Hợp Hoan Tông và Thiên Ma Điện bây giờ hoàn toàn bị Lằng Tiêu dọa cho sợ mất mật, hét lên hoảng loạn, rối rít chạy thục mạng.
"Lăng Tiêu, ngươi chán sống rồi phải không?"
Một tiếng rống to giận giữ phát ra, một nam tử trung niên tuấn tú đi ra từ hầm mỏ, hơi thở mạnh mẽ vô cùng, ánh mắt đầu giận giữ và sát ý mãnh liệt.
Lô Quan Kiệt!
Phó tông chủ Hợp Hoan Tông, hắn ta nghe được tiền truyền âm từ ốc biển, liều mình bỏ cả việc phá vỡ trận pháp, chạy ra khỏi hầm mỏ. Nhưng khi vừa ra thì thấy một kiếm của Lăng Tiêu chém rụng đầu Mã Ngạn.
Mã Ngạn không chỉ là trưởng lão của Hợp Hoan Tông mà còn là Luyện Đan Sư thượng phẩm duy nhất của Hợp Hoan Tông. Vậy mà cứ thế bị Lăng Tiêu giết?
Lô Quan Kiệt giận đến run cả người, ánh mắt ác độc không hề che dấu, giống như lưỡi dao phóng về phía Lăng Tiêu.
Hắn ta đi ra khỏi hầm mỏ với tốc độ cực nhanh, mây mù cuộn ngược vào trong, chân khí uyển chuyển nhưng cuồng bạo phóng về phía Lăng Tiêu.
Đồng thời lúc đó, theo sau Lô Quan Kiệt là hai lão giả Long Hổ cảnh, cũng có vẻ mặt lạnh lùng như băng, một trái một phải chặn đường lùi của Lăng Tiêu, chưởng ấn đập xuống Lăng Tiêu.
Một Tông Sư Cảnh, hai Long Hổ cảnh!
Trong nháy mắt, Lăng Tiêu lập tức rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm.
Nếu chỉ là hai trưởng lão Long Hổ cảnh thì còn đỡ, nhưng giờ đây tu vị của Lăng Tiêu cũng còn quá yếu, hoàn toàn không phải đối thủ của Tông Sư Cảnh. Hơn nữa một kích nén giận của Lô Quan Kiệt ẩn chứa Tiên Thiên chân thực nhất, một chưởng này có thể đánh nát tường thép, đập tan núi đá. Nếu như đánh lên người Lăng Tiêu thì dù hắn có thân thể Giao Long cường hóa thì không chết cũng bị thương!
ĐÙNG!
Trong thời khắc nguy hiểm đó, ánh mắt của Lăng Tiêu vẫn giữ được tỉnh táo, chỉ thấy cả người hắn chớp lóe, ánh sáng lấp lánh chuyển hóa, thân pháp Cửu Biến chị hắn sử dụng một cách tối đa, đồng thời Kim Cương Phục Ma Quyền cũng bùng nổ, hàng vạn những nắm đấm được hai tay Lăng Tiêu ngưng tụ ra, sau đó đấm mạnh về phía hai lão Long Hổ cảnh!
Kim Cang Quyền Ý, mênh mông vô cùng, một mình Lăng Tiêu đối mặt hai cường giả Long Hổ cảnh, nắm đấm bộc phát sức mạnh khủng bố vô cùng, cả người hắn rung chuyển, bay ngược ra ngoài.
Nhờ sức mạnh của một chiêu vừa rồi, Lăng Tiêu kéo dài khoảng cách của hắn với Lô Quan Kiệt ra một khoảng lớn, cho dù vẫn đang ở trong phạm vi bị bao phủ với sự khống chế của Lô Quan Kiệt nhưng Lăng Tiêu vẫn có cơ hội ứng biến.
"Thần thông Long Bạo, bạo phát cho ta."
Đôi mắt Lăng Tiêu đỏ ngầu đầy tia máu, một giọt máu Giao Long được giấu trong cơ thể hắn nháy mắt bị đột cháy phừng phừng, một khối sức mạnh bùng nổ, lan tỏa khắp toàn thân của hắn, khiến sức mạnh bắp thịt tăng lên gấp đôi trong nháy mắt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.