"Không tham gia."
Huyễn Tâm công chúa thản nhiên nói.
Huyết Dực ma tướng dường như cũng muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
"Ngươi cũng muốn cướp đoạt Chúng Thần sơn sao?"
Huyễn Tâm công chúa lườm Huyết Dực ma tướng một cái, đương nhiên nàng hiểu trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.
"Thiếu chủ, toàn bộ báu vật quý báu của Chân Mộc linh thổ đều ở Chúng Thần sơn, nếu như chúng ta bỏ lỡ cơ hội lần này thì sẽ không còn cơ hội nữa..."
Huyết Dực ma tướng khẽ thở dài. Mặc dù trong khoảng thời gian hợp tác cùng U Minh tộc này, Phù U thánh thành bọn hắn cũng có được không ít lợi ích to lớn.
Nhưng so với báu vật bên trong chúng thần sơn thì cũng chẳng tính là gì.
"Thấy tốt thì lấy đi, bảo vật bên trong Chúng Thần sơn chưa hẳn là cái gì cũng có thể nắm giữ."
Huyễn Tâm công chúa nhìn chăm chú vào Chúng Thần sơn, lạnh nhạt nói.
"Tinh Linh tộc hiện tại đã tan tác, ranh giới đi đến bước đường diệt vong phải nói là rất mong manh, lại có cái gì không dễ nắm giữ chứ"
Huyết Dực ma tướng rõ ràng có vẻ không tán đồng mà nói.
Một khi Tinh Linh tộc bị hủy diệt thì tài nguyên bên trong Chúng Thần sơn liền trở thành vật vô chủ, bọn hắn có thể tùy tiện cướp đoạt.
"Ngươi thì biết cái gì, vị cung chủ thần bí của Thiên Bảo cung kia ở trên núi, U Minh tộc muốn thắng thì cũng không có dễ dàng như vậy. Ngươi có nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3747600/chuong-1129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.