Tên kia là tu sĩ có tu vi Chí Tôn vương cấp độ thứ tư, từng bước một đạp không mà tiến lên, trên thân thể tản ra uy áp vô cùng kinh người, từ trên cao nhìn xuống từng đợt uy áp nối tiếp từng đợt đánh thẳng vào Hà Bách Châu.
Sắc mặt Hà Bách Châu ngưng trọng, bàn tay nắm chặt thanh Kiếm Chi Đế Khí có phần hơi run rẩy.
Tu sĩ Chí Tôn vương cấp độ thứ ba chỉ thua kém tu sĩ Chí Tôn vương cấp độ thứ tư một tầng nhưng sự khác biệt lại vô cùng to lớn.
Dù sao Chí Tôn vương cấp độ thứ tư đã có thể xưng là cực hạn của thế giới, đại biểu cho sức mạnh cao nhất.
Bảy tám tên cao thủ Chí Tôn vương cấp độ thứ ba gộp lại còn chưa hẳn có thể quyết chiến một trận với Chí Tôn Vương cấp độ thứ tư.
"Địa bàn của Tê Hiệp tộc không phải ai muốn cướp cũng có thể cướp được, mau dùng thanh bảo kiếm kia của ngươi mà tự chặt đứt một cánh tay, ta có thể sẽ không thâm cứu."
Tên nam tử trung niên của Tê Hiệp tộc thản nhiên nói, hắn không cần động thủ bởi vì với thân phận của hắn thì uy tín đã là cường đại nhất.
"Địa bàn của Tê Hiệp tộc các ngươi! cơ duyên của Cổ Thánh Nhai vốn là thứ mà cường giả đua nhau tranh đoạt, người ngoài lại không thể tham dự vào sao, tên phế vật kia không thủ được động thiên phúc địa này, đó là do hắn vô dụng, ngươi ra mặt là ý gì chứ, chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3744223/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.