🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Hoàng Thái Thúc..." 

 Tô Hàm Hương nói khẽ. 

 Một đám người lao ra từ Yên Nhạc hoàng lăng, cầm đầu chính là Yên Nhạc hoàng tộc Hoàng Thái Thúc Tô Càn Bính. 

 Có đến hơn trăm cao thủ của Yên Nhạc hoàng tộc. Trong đám người này thậm chí có không ít cao thủ chuẩn Thiên Vương cảnh trà trộn trong đám cao thủ Thiên vương cảnh, nhìn tương đối bắt mắt. 

 Nhìn trận thế này có lẽ toàn bộ cao thủ trong tổ lăng đều đã tới nơi này rồi. 

 "Tịch công tử, bách tộc liên minh kia muốn tiêu diệt Yên Nhạc hoàng bộ chúng ta, thân làm thành viên của Yên Nhạc hoàng bộ chúng ta sao thể thể làm rùa đen rụt đầu, xin Tịch công tử mang bọn ta theo với." 

 Tô Càn Bính đi tới trước mặt Tịch Thiên Dạ hơi khom mình hành lễ, ánh mắt nhìn Tịch Thiên Dạ có chút sùng kính nói. 

 Tại thế giới cường giả vi tôn này, cường giả mãi mãi được người khác tôn kính. 

 Huống chi Tịch Thiên Dạ chính là Chí Tôn vương trong truyền thuyết, phóng nhãn khắp thiên hạ cũng là tồn tại tôn quý nhất. 

 Trước khi tới đây Tôn Càn Bính đã suy nghĩ kĩ, nếu phải ở trong Yên Nhạc tổ lăng chờ chết chi bằng ra ngoài oanh oanh liệt liệt chiến một trận. 

 Vô luận là ai muốn diệt Yên Nhạc hoàng bộ bọn hắn thì phải trả một cái giá thật lớn. 

 "Có thể được!" 

 Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, không cự tuyệt thỉnh cầu của Tô Càn Bính. 

 Yên Nhạc hoàng tộc tập hợp nhiều như vậy cao thủ, đoán chừng cũng là muốn giúp hắn một tay. 

 Mặc dù hắn cũng không bất cứ cần trợ giúp gì nhưng trong lòng Tô Càn Bính khẳng định không nghĩ như vậy. 

 Bởi vì Khải Tát hộ pháp cưỡng ép cho mười lăm tên cao thủThiên Dạ thần điện xông vào đã khởi động cấm chế sâu bên trong của thượng cổ cấm trận chi môn. 

 Hiện tại thượng cổ cấm trận chi môn đã đóng chặt hoàn toàn, muốn đi lại trong này khó hơn trước rất nhiều. 

 Bất quá Tịch Thiên Dạ có Phá Cấm Pháp Mộc trong tay nên cũng không cách nào chân chính ngăn cản hắn. 

 Chỉ thấy mọi người được một đoàn ánh sáng màu bạc bao vây lại, lóe lên rồi biến mất tại chỗ. 

 … 

 Trong hai tháng gần đây, sự việc đầu sóng ngọn gió nhất không gì bằng bách tộc liên minh, thảo luận liên quan tới bách tộc liên minh thậm trí còn hơn xa Tịch Thiên Dạ là nguyên nhân gây ra. 

 Yên Nhạc hoàng đô triệt để trở thành nơi phong vân tề tụ, số lượng thế lực nhân tộc tới đây đã vượt quá hai trăm nhà. 

 Rất nhiều thế lực dù không oán không cừu với Tịch Thiên Dạ, thậm chí không co bất kỳ liên quan gì cũng đều xung phong tới đây nhận việc về phía mình, coi Tịch Thiên Dạ là kẻ thù lớn nhất, phảng phất giống như Tịch Thiên Dạ đã giết phụ mẫu cùng con gái bọn chúng vậy. 

 Trên thực tế ai cũng rõ ràng những thế lực kia không phải tới vì Tịch Thiên Dạ mà chỉ muốn được phân một chén canh nhỏ khi chia cắt Thu Cách Nhã đại bình nguyên mà thôi. 

 "Quốc sư, hiện tại thế lực tới đây đã ngày càng nhiều, cơ hồ đều lấp đầy Yên Nhạc hoàng đô. Thậm chí có chút thế lực dã tâm bừng bừng không kịp chờ đợi đã vươn tay đến từng địa vực của Thu Cách Nhã đại bình nguyên. Nếu tiếp tục như vậy thì lợi ích của Trụ Sơn hoàng bộ chúng ta lấy từ Thu Cách Nhã đại bình nguyên sẽ ngày càng ít." 

 "Từng thế lực kia đều lòng tham không đáy vòng vo đủ kiểu, trắng trợn chiếm cứ tài nguyên trân quý, thậm chí đã phát sinh xung đột tại địa phương mà Trụ Sơn hoàng bộ ta trú quân, cơ hồ mỗi ngày đều có chiến báo truyền đến rằng bị mất quyền chiếm cứ lãnh địa." 

 Nhị hoàng tử Đốc Trọng của Trụ Sơn hoàng bộ lo lắng nói. 

 Từ sau khi binh bại dưới tay Tịch Thiên Dạ tại Xương Trạch thành, hắn cùng Ngũ hoàng tử Đốc Anh liền tới trước Yên Nhạc hoàng đô, tự mình tọa trấn nơi này. 

 "Không sai, không hiểu nổi tại sao phụ hoàng lại để nhiều thế lực như vậy nhúng tay vào Thu Cách Nhã đại bình nguyên, vẻn vẹn chỉ vì đối phó một mình Tịch Thiên Dạ cũng cần trận địa lớn như vậy sao?" 

 Ngũ hoàng tử Đốc Anh bất mãn nói. 

 Trong mắt hắn Thu Cách Nhã đại bình nguyên chính là hậu hoa viên của Trụ Sơn hoàng bộ bọn hắn, đồ vật của chính là há lại để người khác nhúng chàm? 

 Thu Cách Nhã đại bình nguyên mặc dù rộng lớn màu mỡ nhưng để cho hai trăm thế lực trắng trợn chia cắt thì bọn hắn có thể còn lại bao nhiêu? 

 "Đồ vật của Trụ Sơn hoàng bộ chúng ta há lại để kẻ khác chiếm lấy? hai tiểu gia hỏa các ngươi vẫn còn rất trẻ a." 

 Trụ Sơn hoàng bộ hộ quốc Thượng Sư Vân Thượng Yến nhàn nhạt cười nói. 

 Trụ Sơn hoàng đế tính cách như nào không ai khác rõ ràng hơn so với hắn, luôn chỉ có hắn chiếm tiện nghi người khác, người khác đừng hòng có cửa chiếm tiện nghi của hắn. 

 "Vậy tại sao lại để nhưng thế lực kia làm xằng bậy trên Thu Cách Nhã đại bình nguyên." 

 Đốc Anh vẫn không cam lòng nói. 

 Phụ hoàng có kế hoạch gì, hắn không biết được. 

 Nhưng những thế lực kia mỗi ngày đều đang cướp đoạt đồ vật thuộc về Trụ Sơn hoàng bộ bọn hắn lại là một việc phát sinh chân thực. 

 "Các ngươi nhìn xem, phụ hoàng các ngươi đang hạ một bàn cờ rất lớn..." 

 Vân Thượng Yến hơi híp mắt nhìn lên bầu trời bên ngoài, tính toán thời gian hẳn đã không sai biệt lắm, mất nhều thời gian như thế cũng nên thu lưới rồi! 

 Chờ sau khi Đốc Anh cùng Đốc Trọng rời đi, trong đại điện trống rỗng bỗng nhiên xuất hiện hai đạo thân ảnh u ám phiêu phù bất định. 

 Khi hai đạo thân ảnh kia vừa xuất hiện dường như khiến nhiệt độ của đại điện trong khoảnh khắc hạ xuống, trên mặt đất lặng yên không tiếng động ngưng kết ra một tầng băng tinh. 

 "Hai vị đại nhân." 

 Vân Thượng Yến nhìn thấy hai người, thân thể khẽ run lên vội vàng cung kính đứng dậy hành lễ. 

 Nếu có người ngoài ở đây chắn chắn sẽ giật mình, Vân Thượng Yến chính là Trụ Sơn hoàng bộ hộ quốc Thượng Sư, cường giả nhân tộc chí tôn, tu vi nửa bước Chí Tôn vương vậy mà trước mặt hai người này cung kính như thế. 

 Hai người được bao phủ trong hắc vụ kia đến cùng là thần thánh phương nào? 

 "Vân Thượng Yến, Chùy Tinh hộ pháp đã chết ngoài ý muốn cho nên kế hoạch liên quan tới Yên Nhạc hoàng đô kế tạm thời do hai người chúng ta phụ trách. Bây giờ thế lực hội tụ bên trong Yên Nhạc hoàng đã đạt đến cực điểm cũng nên thu lưới rồi, ngươi đi chuẩn bị một chút đi." 

 Người áo đen thản nhiên nói. 

 Cái gì! 

 Chùy Tinh hộ pháp xảy ra chuyện! 

 Vân Thượng Yến nghe vậy trong lòng giật mình, ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin. 

 Mặt ngoài hắn chính là người nắm quyền cao nhất của Trụ Sơn hoàng bộ tại Yên Nhạc hoàng đô, nhưng chỉ có hắn mới rõ ràng, chúa tể chân tính tại Yên Nhạc hoàng đô chính là ba vị hộ pháp của Thiên Dạ thần điện 

 Hắn chỉ là giúp Thiên Dạ thần điện làm một chút sự tình mà mấy người này không tiện ra mặt mà thôi. 

 Hộ pháp Thiên Dạ thần điện tu vi thấp nhất đã là nửa bước Chí Tôn vương. 

 Mà vị Chùy Tinh hộ pháp kia xếp hạng khá cao trong số những hộ pháp của Thiên Dạ thần điện, Trong cấp bậc nửa bước Chí Tôn vương cũng là cường giả tuyệt thế. 

 Nghe nói cho là là Chí Tôn vương chân chính cũng rất khó lưu hắn lại được, đến cùng là người nào có thể giết chết Chùy Tinh hộ pháp? 

 "Hai vị sứ giả đại nhân, Chùy Tinh hộ pháp ngoài ý muốn bỏ mình, sự tình Yên Nhạc hoàng đô sẽ không lại..." 

 Trong mắt Vân Thượng Yến có chút sầu lo nói. 

 Chùy Tinh hộ pháp chính là chiến lực quan trọng, hiện giờ không có hắn như vậy thì kế hoạch nhắm vào những thế lực nhân tộc kia chưa hẳn có thể thành công. 

 "Hắc hắc, bản tọa đã nói rồi, hết thảy công việc từ giờ trở đi tại Yên Nhạc hoàng đô do bản tọa chủ trì, bảo ngươi làm cái gì thì ngươi làm cái đó, do dự như vậy có phải ngươi xem thường bản tọa?" 

 Lũng Cốt Kiêu Thủ cười khằng khặc quái dị, một đôi con ngươi huyết hồng giấu trong áo bào đen nhìn về phía Vân Thượng Yến. 

 Thân thể Vân Thượng Yến run lên, cả người bỗng nhiên run lẩy bẩy, đôi mắt kia nhìn về phía hắn phảng phất như không phải đôi mắt mà là hai tòa huyết hải, tâm tình như rơi xuống địa ngục. 

 Trong lòng của hắn âm thầm kinh hãi, vẻn vẹn một đạo ánh mắt đã làm hắn có chút thở không nổi, người trước mặt đến cùng là thần thánh phương nào? dù là Chùy Tinh hộ pháp cũng không khủng bố như vậy. 

 Vô luận nói như thế nào Vân Thượng Yến hắn cũng là nửa bước Chí Tôn vương thế mà bị một đạo ánh mắt của người khác nhiếp trụ, toàn thân băng lãnh không dám nhúc nhích. 

 "Vân Thượng Yến không dám, sứ giả đại nhân nếu đã phân phó thì Vân Thượng Yến làm theo là được. Những nhân tộc thế lực hội tụ tại Yên Nhạc hoàng đô kia, tất cả có 237 thế lực, có một phần năm trong đó là thế lực lớn, chỉ cần diệt trừ bọn hắn là đại kế thần điện chắc chắn hoàn thành càng dễ dàng." 

 Vân Thượng Yến run rẩy nói, khí tức Lũng Cốt Kiêu Thủ phát ra thật đáng sợ, chỉ phát ra vẻn vẹn một tia đã để hắn như rơi xuống địa ngục, nếu ra tay giết hắn sợ là ba chiêu cũng không đỡ được. 

 Người này đã đạt tới tu vi gì? Mà đến tình trạng đáng sợ như thế, chẳng lẽ chính là Chí Tôn vương trong truyền thuyết. 

 "Đi làm đi, cần phải gom thủ lĩnh những thế lực kia lại một chỗ, nếu xuất hiện sơ suất gì thì ngươi hẳn là rất rõ ràng hậu quả." 

 Lũng Cốt Kiêu Thủ lạnh lùng nói. 

 Nếu có người ngoài ở đây hiển nhiên sẽ cực kì khiếp sợ, Trụ Sơn hoàng bộ hợp tác với Thiên Dạ thần điện ý đồ một lần diệt sạch cao tầng của toàn hơn hai trăm thế lực lớn của nhân tộc. 

 Nếu để bọn hắn thành công thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng, là đại nạn mang tính huỷ diệt đối với cả Nhân tộc. 

 Vân Thượng Yến lau qua mồ hôi trên mặt vội vàng chạy đi làm việc không dám trễ nải một khắc. 

 Ở trước mặt hai vị sứ giả Thiên Dạ thần điện áp lực sự quá lớn. Khó trách khi những thế lực khác trên đại lục nghe đến Thiên Dạ thần điện đã sợ mất mật, quả nhiên có đạo lý. 

 Một khắc khi bước ra khỏi đại điện, trong lòng hắn không hỏi xuất hiện một ít sầu lo. 

 Trụ Sơn hoàng bộ hợp tác cùng Thiên Dạ thần điện không khác gì tranh ăn với hổ, hoàng đế bệ ra quyết định thật sự là chính xác sao? 

 Cái gì mà Trụ Sơn hoàng bộ thống trị cả Nhân tộc, cho dù thật sự có ngày đó đoán chừng Trụ Sơn hoàng bộ cũng trở thành khôi lỗi của Thiên Dạ thần điện rồi. 

 Lũng Cốt Kiêu Thủ sắc mặt âm trầm nói. 

 Lũng Cốt Kiêu Thủ cùng Vụ Vực biểu đầu chính là hai vị bêu đầu mà Thiên Dạ điện chủ phái tới đến Yên Nhạc hoàng đô. 

 Từ ba ngày trước hay người này đã tới Yên Nhạc hoàng đô, bất quá vì cánh cửa của thượng cổ cấm trận đã triệt để đóng lại, nhất đinh phải đào một thông đạo nữa mới có thể đi tới Yên Nhạc tổ lăng cho nên hai người không đi tới tổ lăng trước mà lẳng lặng chờ tại hồ Thu Thủy. 

 Bất quá vì lần trước đã đào được một không gian thông đạo nên lần này đào thông đạo thứ hai đơn giản hơn rất nhiều, không cần chờ tới nửa năm như lần trước nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.