Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi trên một vách núi thấp bé, áo trắng phần phật, xung quanh hắn có tám cái bóng mờ mông lung, mỗi một bóng mờ đều tản ra khí tức cùng gợn sóng kinh người.
Mặc dù tám đám bóng mờ mông lung, nhưng nếu nhìn kỹ cũng có thể phán đoán ra được, đó chính là một tên thiếu niên mi thanh mục tú.
Luận về dáng vẻ, Tịch Thiên Dạ trẻ tuổi hơn Nhiếp Nhân Hùng rất nhiều, nhìn qua Tịch Thiên Dạ trông như mười sáu mười bảy tuổi còn Nhiếp Nhân Hùng lại chẳng khác nào thanh niên hai mươi mấy tuổi.
Còn về tướng mạo, Nhiếp Nhân Hùng là Tử Tiêu vương triều Thái Tử, gen mạnh mẽ được thừa hưởng lại càng nhiều, đương nhiên tướng mạo cũng là đẹp đẽ ngời ngời. Nhưng so với Tịch Thiên Dạ thì lại thiếu đi mấy phần thanh tú phiêu miểu xuất trần, khiến người có cảm giác còn kém hơn mấy phần.
Tịch Thiên Dạ đương nhiên ưa thích hình dạng của mình, hơn nữa sau khi hắn sống lại thì không khác gì hắn ta khi còn trẻ.
"Tu thành "Thần Du Thái Hư" thiên thứ hai giai đoạn thứ ba, tu vi linh hồn quả nhiên rất mạnh, nếu như tám đạo phân hồn hợp nhất lại, cũng không kém linh hồn Chí Thánh Ichân chính bao nhiêu. Nhưng bằng này đã muốn ngưng tụ ra thân thể mới vẫn còn kém một chút."
Tịch Thiên Dạ thức tỉnh từ trong tu luyện, rất hài lòng với kết quả tu luyện lần này.
Sau khi luyện hóa tinh hoa linh hồn Oán Linh đằng, giống như là thôn phệ một loại Chí Tôn dược linh hồn, sự tích lũy của cuối cùng cũng đã đủ, đột phá thành công đến cấp độ tám đạo phân hồn.
Tám đạo phân hồn không chỉ số lượng phân hồn gia tăng gấp đôi, mà tu vi của mỗi phân hồn cũng được cải thiện rất nhiều.
Hiện tại một đạo phân hồn của Tịch Thiên Dạ, sợ là trình độ linh hồn đã không kém Chí Tôn vương bình thường bao nhiêu.
Đương nhiên, không phải nói hiện tại một đạo phân hồn của hắn đã có thể chống đỡ Chí Tôn vương thế giới này.
Chí Tôn vương ngoại trừ chí tôn linh hồn, còn có chí tôn thân thể, chí tôn pháp tắc, cùng chí tôn chiến khí.
Chí Tôn vương trong thế giới này được trời ưu ái, thuộc về đỉnh cao bậc nhất, được thế giới pháp tắc chiếu cố có đặc quyền rất lớn.
Có lẽ tám đạo phân hồn Tịch Thiên Dạ xuất hiện cùng lúc mới có cơ hội ngăn chặn một tên Chí Tôn vương cường giả.
Đương nhiên, mục tiêu của Tịch Thiên Dạ cũng không phải áp chế Chí Tôn vương.
Thứ hắn từ đầu đến cuối để ý đến nhất là thân thể mới luyện chế của chính mình, luyện chế thân thể mới tốt nhất, không chỉ cần phải có tài liệu tốt nhất, mà tu vi linh hồn của hắn cũng nhất định phải theo kịp.
Neu như sử dụng nam viên Thần thạch tren Nguyên Tố thần trượng luyện chế thân thể mới, như vậy nhat định phải co tu vi linh hồn cực mạnh mới có thể làm được.
Dù sao, năm viên Thần thạch luyện chế thành thân thể mới,m chắc chắn vô cùng cường đại, nếu như linh hồn của mình quá kém, muốn dung hợp cùng thân thể mới sợ là không làm được.
Dựa theo suy đoán của hắn, ít nhất tu luyện "Thần Du Thái Hư" thiên thứ hai tới giai đoạn thứ tư, ngưng tụ ra mười sáu đạo phân hồn mới có thể đủ được phần nào.
Hơn nữa vẫn còn chưa chắc chắn, khả năng thất bại có thể rất lớn.
Chỉ co tu luyen"Thần Du Thai Hu" thien thứ hai toi gian đoạn thu 5, ngưng tụ ra ba mươi hai đạo phân hồn, mới có thể làm được mà không có sơ hở nào.
Tu vi trong Nguyên Anh kì, tu luyện"Thần Du Thái Hư" thiên thứ hai tới gian đoạn thứ 5 đã là tối thượng.
Dù cho chủ nhân sáng tạo của"Thần Du Thái Hư" đích thân tu luyện, Nguyên Anh kỳ hắn cũng chỉ có thể làm đến như thế.
Boi vì "Thần Du Thai Hu" thiên thứ ba, chỉ co Hoa Thần kỳ tu sĩ mới có thể tu luyện.
Đừng nói tu luyện"Thần Du Thai Hu" thiên thứ ba, ngay cả việc Tịch Thiên Dạ muốn thu thành thiên thứ hai gian đoạn thứ 5 trong Nguyên Anh kỳ đã là việc vô cùng khó khăn. Hơn nữa về mặt độ khó mà nói, so với cái gọi là Chí cảnh bên trong Thái Hoang thế giới, không biết khó hơn bao nhiêu, căn bản không phải một thứ có thể khái niệm được.
Bởi vì Chí cảnh chỉ là cực hạn bên trong Thái Hoang thế giới, mà "Thần Du Thái Hư" thiên thứ hai gian đoạn thứ 5, lại là cực hạn trong toàn bộ trong vũ trụ.
"Muốn tu thanh "Thần Du Thai Hư" thiên thứ hai gian đoạn thứ 5 trong Nguyên Anh kỳ, nếu không có tài nguyên khổng lồ trợ giúp thì căn bản không thể làm được. Huống chi muốn tu thành trong thời gian ngắn lại càng không thể."
Tịch Thiên Dạ hơi nheo mắt, chắp tay sau lưng đứng trên vách núi cheo leo.
Xem ra ... Chỉ có sử dụng Vạn Hồn linh thụ mới có thể tu thành ba mươi hai đạo phân hồn trong thời gian ngắn nhất.
Ngưng tụ ra mười sáu đạo phân hồn, mặc dù hắn cũng có thể ngưng tụ ra thân thể mạnh mẽ, nhưng rõ ràng không thể sánh được với ba mươi hai đạo phân hồn
Hắn hoặc là không làm, còn đã làm thì phải làm đến cùng.
Để cho hắn thấy một gốc Vạn Hồn linh thụ, có lẽ cũng là thiên ý.
"Chuẩn bị đi bắt Vạn Hồn linh thụ sao?"
Thanh âm Hải U Hoàng từ bên trong Diêm Ma Ám Thiên Ấn vang lên, từ trong giọng nói có thể nghe ra có chút hưng phấn.
Vạn Hồn linh thụ, đây chính là chí bảo mà tiên nhân đều chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Mặc dù không có liên quan gì với hẳn, nhưng nhìn người khác đi bắt lấy,m cũng có thể rất thích mắt.
"Cây Vạn Hồn linh thụ kia một mực giữ ý đồ rời khỏi cái tiểu không gian này, nhưng nơi này có thượng cổ cấm trận bao phủ, hơn nữa đúng lúc khắc chế nó, cho nên cho tới nay nó vẫn chưa từng thành công."
Tịch Thiên Dạ nhìn vào hư không, sắc mặt trầm mặc.
Cái gốc Vạn Hồn linh thụ kia hẳn là chỉ mới sinh ra mấy vạn năm, hơn nữa lại bị nhốt ở chỗ này, cơ bản không có nhận được sự bồi dưỡng tốt, cho nên từ đầu đến cuối vẫn luôn ở trạng thái cây mầm.
"Còn chờ gì nữa, nếu thu vật này vào trong tay thì đổi lấy Tiên khí cùng tiên nhân cường đại cũng không thành vấn đề."
Hải U Hoàng hạ tay, nước miếng cũng kém chút chảy ra, nếu như Tịch Thiên Dạ thật sự có thể trấn áp cái gốc Vạn Hồn linh thụ kia thì kiếm lợi lớn.
Năng lực cảm giác của hắn mặc dù không mạnh như Tịch Thiên Dạ, nhưng cũng biết rõ, tầm mắt của Tịch Thiên Dạ từ đầu đến cuối đều đang hướng về vị trí Vạn Hồn linh thụ.
Tịch Thiên Dạ bước ra từng bước một, tiến về phía một lăng mộ, một khỏa một khỏa cấm trận phù văn từ trong hư không nổi lên, ý đồ muốn chặn Tịch Thiên Dạ chặn lại. Nhưng mà bên ngoài Tịch Thiên Dạ được bao phủ bởi một tầng ánh bạc, toàn bộ thượng cổ cấm trận va chạm vào Tịch Thiên Dạ đều lập tức liền rụt trở về như là gặp thiên địch.
Chỉ chốc lát sau, Tịch Thiên Dạ đã bước qua tầng tầng cấm trận, không thể chạm đến, không thể trông thấy, trước nay cũng đều không có người đến không gian ẩn giấu.
Vừa bước vào trong không gian ẩn giấu đã trông thấy một gốc u hắc tiểu thụ cao ba thước đang điên cuồng va chạm vào bề mặt hàng rào hư không.
Bề mặt hàng rào hư không kia tản ra ánh sáng u ám, phía trên có như những phù văn cổ quái kì lạ, những cái phù văn kia kết hợp ngưng tụ hóa thành đại trận kỳ diệu phong tỏa cả một vùng không gian.
"Nó quả nhiên có ý đồ chạy trốn, chỉ mới là mầm non đã có trí tuệ cao như thế, không hổ là Vạn Hồn linh thụ."
Hải U Hoàng hưng phấn nói, liếc mắt liền nhận ra, cái kia gốc hắc ám thụ cao ba thước kia chính là Vạn Hồn linh thụ trong truyền thuyết.
Mặc dù Vạn Hồn linh thụ chỉ cao ba thước, nhưng lại tản ra linh hồn khí tức vô cùng nồng đậm, mỗi một đầu rễ cây, mỗi một mảnh cành lá, tầng ngoài vỏ cây của nó đều do tinh hoa linh hồn nồng đậm không tan ngưng tụ mà thành.
Loại cây cao ba thước này cho người ta cảm giác tựa như ngưng tụ một tòa Hải Dương tinh túy của một linh hồn.
Hơn nữa vô cùng tinh khiết, căn bản không hề váy bẩn.
"Nhung thượng co cam tran kia bao trum toan bộ the gioi, khong co chỗ nao là không bị ảnh hưởng, nếu như không đi theo cánh cổng ánh sáng thượng cổ thì cho dù có Phá Cấm Pháp Mộc cũng chưa hẳn có thể xông ra được."
Hải U Hoàng nhàn nhạt lắc đầu, hành động của Vạn Hồn linh thụ rõ ràng không có khả năng thành công.
Vạn Hồn linh thụ thành thục sẽ có trí tuệ không thua những sinh linh bình thường, nhưng Vạn Hồn linh thụ mầm non dù cho sinh ra được mấy vạn năm thì trí tuệ cùng tư duy cũng chẳng khác gì đứa bé nhỏ trong nhân loại.
Va chạm hàng rào thế giới như thế muốn chạy trốn, căn bản không có khả năng đó.
Bọn hắn có thể chui vào Yên Nhạc tổ lăng, chính là là bởi vì cánh cổng ánh sáng thượng cổ vốn là thông đạo duy nhất.
Còn những nơi khác thì toàn bộ đều bị phong kín, không gian bích lũy rất vững chắc.
Dù cho Tịch Thien Da dùng Pha Cam Phap Mộc, nhưng chỉ là tu vi Nguyên anh kỳ cũng không thể xé rách không gian bích lũy.
Tịch Thiên Dạ trông thấy Vạn Hồn linh thụ, lúc này liền ra tay chộp tới nó.
Một cự thủ xanh thẩm như biển sao trong khoảnh khắc đã xuất hiện tại khoảng không phía trên Vạn Hồn linh thụ, bao trùm tứ phía thiên địa.
Vạn Hồn linh thụ trông thấy người sống xuất hiện, lập tức như gà xù lông từ trong thân cây truyền ra những tiếng gào thét chát chúa.
Trí tuệ của nó không thấp, hơn nữa tâm trí đề phòng rất mạnh, từ khi sinh ra đến nay dường như chưa từng xuất hiện trước mắt những sinh linh khác. Nếu như muốn ra ngoài hít thở không khí cũng là bám một tia ý thức vào phía trên Oán Linh đẳng phía.
Cũng chính vì như vậy mà người của Yên Nhạc hoàng tộc bên trong tổ lăng mấy vạn năm, nhưng xưa nay cũng chưa từng gặp qua Vạn Hồn linh thụ.
Ngay lúc trước Tịch Thiên Dạ bắt lấy Oán Linh đằng, Oán Linh đằng muốn tự hủy tại huyết hồ, kỳ thật chính là kết quả điều khiển ý thức của Vạn Hồn linh thụ.
Sau khi biết được mình đã bại lộ, Vạn Hồn linh thụ vẫn giữ ý đồ đánh vỡ hàng rào thế giới, chạy khỏi thế giới này.
Cũng chính vì như vậy mà Tịch Thiên Dạ vừa tới đã nhìn thấy nó đang va chạm không gian bích lũy.
Cự thủ xanh tham trực tiếp chộp về phía Vạn Hồn linh thụ.
Vạn Hồn linh thụ thấy vậy kinh hoảng điều động cành lá, ào ào ào rung động. Sau một khắc, một luồng linh hồn thủy triều kinh người từ trên cuốn của Vạn Hồn linh thụ phả ra trực tiếp chấn vào cự thủ xanh thẳm của Tịch Thiên Dạ khiến nó tan tành chia năm xẻ bảy.
Với tu vi hiện tại của Tịch Thiên Dạ, tuy tien nhat kích so là đến Thanh Thiên vương cũng đỡ không nổi, nhưng Vạn Hồn linh thụ lại ứng đối khá nhẹ nhàng.
Rõ ràng mặc dù Vạn Hồn linh thụ nhát gan, nhứng sức mạnh lại vô cùng cường đại.
Trong lòng Tịch Thiên Dạ rất rõ, dù cho chỉ là mần non Vạn Hồn linh thụ cũng không thể khinh thường được.
Đổi thành một tên Chí Tôn vương không hiểu về Vạn Hồn linh thụ tới đây, khăng khăng chiến đấu sống chết cùng Vạn Hồn linh thụ có thể sẽ chết ở đây.
"Đi theo ta cũng là cơ duyên của ngươi, từ bỏ ý nghĩ sẽ chống lại đi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Hắn đã từng là tiên đế, đương nhiên không thể để Vạn Hồn linh thụ vào mắt.
Nhưng với Vạn Hồn linh thụ lại là một cơ duyên không nhỏ.
Kỳ thật Vạn Hồn linh thụ cũng là một loại sinh linh, nhưng chỉ là thuộc về thực vật sinh linh rất hiếm thấy mà thôi.
Ngay thời điểm toàn lực xuất thủ, Tịch Thiên Dạ không còn tiếp tục che giấu linh hồn tướng mạo của mình nữa.
"Thì ra ngươi cũng không khác ta cho lắm."
Hải U Hoàng nhìn hai cái tướng mạo hoàn toàn khác biệt thì chấn động trong lòng, rốt cuộc cũng rõ Tịch Thiên Dạ cũng giống với hắn, chỉ là trạng thái linh hồn trạng tồn tại ở giữa thế gian.
Thân thể hiện tại của Tịch Thiên Dạ hiện rõ ràng không phải là thân thể của chính hắn, ngay cả đoạt xá cũng không thể nói, chỉ là tạm thời chiếm cứ một chút mà thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]