🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 989

Nguyên Long Huyền Linh Quy!

Con ngươi Tô Càn Bính thít chặt, lớn tuổi rồi nên kiến thức của hắn đương nhiên bất phàm, sao lại không nhận ra Nguyên Long Huyền Linh Quy chấn động thiên địa trên đại lục. Tại nhân tộc, tại Tinh Linh tộc, Xi Man tộc, thậm chí trong U Minh tộc ... Nguyên Long Huyền Linh Quy là tồn tại cấm ky.

Không ngờ rằng hắn lại có thể tận mắt nhìn thấy một Nguyên Long Huyền Linh Quy xuất hiện ở trước mặt của hắn.

Chí tôn trong hoang thú, chính là xưng hô của các tộc trên đại lục cho Nguyên Long Huyền Linh Quy.

Trên bảng danh sách hoang thú, Nguyên Long Huyền Linh Quy luôn ổn định ngồi vị trí thứ nhất, chưa bao giờ xuống.

Truy cứu nguyên nhân thì đương nhiên có liên quan đến Nguyên Long Huyền Linh Quy năm đó sát hại tứ phương.

Năm đó Nguyên Long Huyền Linh Quy kia hung uy cái thế, hầu như không ai có thể địch, cuối cùng lại cao cao tại thượng khinh thường U Minh tộc hợp tác với chủng tộc Tinh Linh tộc, Xi Man tộc.

Nghe nói, năm đó các đại tộc mặc dù thắng, nhưng cũng trả cái giá vô cùng thê thảm mới thắng được.

Uy danh Nguyên Long Huyền Linh Quy lớn như thế xuất hiện trước mặt, Tô Càn Bính nói trong lòng không khiếp sợ chính là giả.

Nhưng hai bên giao chiến không thể có xuất hiện chút cảm xúc hèn nhát và sợ hãi nào, bất luận kẻ địch ngăn trước mặt là nhân vật gì cũng phải dùng sức mạnh và khí thế mạnh nhất đánh đổ.

"Yên Nhạc Đại Tôn quyết, vô thiên vô địa duy ta là tôn."

Tô Càn Bính gầm lên giận dữ, khí thế thẳng tiến không lùi đánh về phía Nguyên Long Huyền Linh Quy.

Trời đất sụp đổ, nhật nguyệt u ám, một sức mạnh kinh khủng bao phủ hoàn toàn Nguyên Long Huyền Linh Quy.

Hoang thú Nguyên Long Huyền Linh Quy xếp hàng thứ nhất trên bảng sẽ như thế nào, hắn tự đánh giá bản thân ở Thánh Thiên vương cảnh đã qua cực hạn, không sợ bất kỳ người nào.

Rống!

Nguyên Long Huyền Linh Quy ngửa mặt lên trời rống to, bốn phương tám hướng truyền tới áp lực mạnh hơn so với trong tưởng tượng của nó.

Nó ý thức được rằng cường giả Nhân tộc cũng không thể coi thường.

Tâm thái Nguyên Long Huyền Linh Quy trong nháy mắt chấn chỉnh không ít, đã không còn bất kỳ khinh thị gì, lúc này đã thi triển ra đại thuật chiêu bài của mình.

Một lôi điện màu đen huyền thô như thùng nước từ trong thân thể Nguyên Long Huyền Linh Quy tuôn ra, những lôi điện màu đen huyền ẩn chứa khí tức hủy diệt vô biên, lại băng hàn vô cùng, dường như muốn đông cứng cả hư không.

Nguyên Long Huyền Minh Cực Băng Lôi!

Một trong suc mạnh mạnh nhat cua Nguyen Long Huyen Linh Quy co thể so với Nguyên Long Hóa Tinh Thuật, được xưng là đại thuật tuyệt thế trong ba đại thuật của Nguyên Long Huyền Linh Quy.

"Bí thuật thần thông thật mạnh."

Trong đôi mắt Thải Lân công chúa đầy kinh diễm, bất luận Nguyên Long Huyền Minh Cực Băng Lôi, hoặc Yên Nhạc Đại Tôn quyết đều là thánh thuật chí cao vô cùng trân quý hiếm thấy giữa thiên địa.

Nếu như nàng có thể mang những thánh thuật này về Nam Man đại lục, đoán chừng bảng xếp hạng thánh thuật của Nam Man đại lục sẽ bị đưa đi sửa.

Khó trách tất cả mọi người liều mạng muốn đến Chân Mộc linh thổ, quả nhiên không phải là không có lý.

Lôi điện màu đen xuất hiện khiến thiên địa dường như bị đông kết hoàn toàn, Thanh Mặc sắc cự thủ của Tô Càng Bích cũng bị đọng lại trong chốc lát.

Ầm ầm!

Sau một khắc.

Cả hai chạm vào nhau, cực quang bùng nổ kinh người.

Trong nháy mắt vô cùng ngắn ngũi mà lôi điện màu đen huyền va chạm với Thanh Mặc cự thủ đã hơn trăm hiệp.

Cả hai ai cũng không phục người nào, trút sức mạnh vô cùng vô tận ra, toàn bộ Yên Nhạc tổ lăng đều có loại ảo giác sắp hủy diệt.

Cuối cùng Thanh Mặc cự thủ không địch lại, chậm rãi tiêu tán trong thiên địa.

Phốc phốc!

Thân thể Tô Càn Bính chấn động không chịu nổi lực phản kịch liệt, từng vết rách tinh mịn xuất hiện trên da, mặc dù rất nhanh đã khép lại, nhưng rõ ràng bị thương không nhẹ.

Bại rồi!

Tô Càn Bính thất hồn lạc phách.

Từ khi tu vi đen cuc hạn Thanh Vuong canh lại tu thanh Yen Nhạc Đại Tôn quyết mạnh nhất Yên Nhạc hoàng tộc, hắn tự nhận mình trong phạm vi Thánh Thiên vương đã vô địch, thậm chí có thể chống lại với bán bộ Chí Tôn vương một chút.

Du sao tổ tien của han dua vao Yen Nhac Dai Ton quyet, co the so với Chí Tôn vương chân chính.

"Bản tọa chính là tôn sư trong hoang thú, ngươi không thắng được ta đâu."

Nguyen Long Huyền Linh Quy lanh đạm nhìn Tô Càn Bính.

Hổ Tam Âm nghe vậy liếc mắt, trong mắt đầy khinh thường, tôn sư trong thú vật? Nói không biết mắc cỡ!

Nhưng Nguyen Long Huyen Linh Quy kế thừa huyết mạch Nguyên Long Huyền Linh Quy thượng cổ, giai đoạn hiện tại mà nói thì hoàn toàn chính xác mạnh hơn hắn một chút.

Kỳ thật không phải Tô Càn Bính không đủ mạnh, mà là Nguyên Long Huyền Linh Quy quá biến thái.

Xếp hạng thứ nhất trên bảng xếp hạng hoang thú trên đại lục, sao lại nói một chút mà thôi.

Nếu như đặt ở thời kỳ Thượng Cổ, Nguyên Long Huyền Linh Quy có thể xưng là đời sau của thần thú. Cho nên dù cho vừa mới đột phá thành Thánh Thiên vương cũng có thể áp chế Tô Càn Bính.

"Thái hoàng thúc, người không cần đối địch với Tịch Thiên Dạ, bọn họ đều là bằng hữu của Yên Nhạc hoàng tộc chúng ta ... "

Tô Ham Hương đo lay To Can Bính đang bị thương, đoi mat rưng rưng noi.

Tô Càn Bính chính là trưởng bối luôn yêu thương nàng, đương nhiên nàng không muốn trông thấy hắn bị thương.

Hơn nữa trong nội tâm nàng rất rõ ràng, cao thủ trong tổ lăng nhìn nhiều như mây nhưng hoàn toàn không có khả năng đấu thắng được Tịch công tử.

Chiến đấu như thế căn bản không có ý nghĩa gì.

Tô Càn Bính vẫn không có để ý tới Tô Hàm Hương, luôn ngoan cố cho rằng Tô Hàm Hương không phải phản bội gia tộc, mà là bị những người trước mắt này mê hoặc tâm trí.

Dù như thế nào hắn cung không tin, những người nay vao trong to lang không có mục đích gì.

Huống chi, bọn hắn xuất hiện trong tổ lăng vốn chính là việc cổ quái nhất.

"Các ngưoi mặc dù rất mạnh, nhưng ở trong Yên Nhạc tổ lang chính là địa bàn Yên Nhạc hoàng tộc của chúng ta, các ngươi chưa hẳn thắng được."

To Can Bính nhìn Nguyen Long Huyen Linh Quy va đoan ngưoi Tich Thiên Dạ thật sâu.

Chuyện hôm nay, quả nhiên không trong tưởng tượng của hắn.

Nhưng nếu như liều lĩnh chém giết đến cùng, hắn vẫn cho rằng người thắng cuối cùng chính là bọn hắn.

Làm như vậy, bọn hắn chắc chắn cũng sẽ tổn thất nặng nề, cuối cùng lưỡng bại câu thương mà thôi.

"Thái hoàng thúc, đừng! Đừng mà ...! Tin ta! Xin các ngươi tin ta ... "

Tô Hàm Hương rùng mình một cái, lập tức hiểu rõ Thái hoàng thúc muốn làm

gì.

Yên Nhạc tổ lăng là nơi ẩn núp cuối cùng của Yên Nhạc hoàng bộ, sao có thể không đặc biệt.

Như trận pháp truyệt thế của Yên Nhạc hoàng bộ bố trí mấy vạn năm tích lũy, như sức mạnh thế giới của chính Yên Nhạc tổ lăng đã mang theo, như văn trận thượng cổ thời thượng cổ còn lưu giữ lại, như một số bảo vật tuyệt thế Bên trong Yên Nhạc hoàng tộc, có một nửa đều tích lũy trong Yên Nhạc tổ lăng. Những sức mạnh này bạo phát ra tạo thành lực phá hoại không cần nghĩ cũng biết.

Thời gian trong mấy vạn năm, Yên Nhạc hoang tộc dường như hoàn toàn chế tạo Yên Nhạc tổ lăng thành một thành lũy chiến tranh, không chỉ là nơi ở mà thôi.

Tô Hàm Hương nằm mơ cũng không nghĩ tới, mang theo Tịch công tử bọn họ đi vào tổ lăng sẽ bùng nổ xung đột kịch liệt như thế.

Nếu như chiến tranh toàn diện bùng nổ, hậu quả khó mà lường được.

"Các hạ, ta lặp lại lần nữa, chúng ta tới Yên Nhạc tổ lăng, không có ác ý gì."

Tịch Thiên Dạ chấp tay sau lưng, mặt không thay đổi nói.

"Hừ! Làm như lão phu cũng giống Tô nha đầu dễ lừa gạt vậy sao."

Tô Càn Bính hừ lạnh một tiếng, căn bản không tin.

"Ngu xuẩn mất khôn!"

Tịch Thiên Dạ hừ lạnh một tiếng, lúc này bước ra một bước, trong nháy mắt xuất hiện trên bầu trời.

Sau một khắc bổng một khí thế không có gì sánh kịp từ trên người hắn bộc phát ra.

Trong khoảnh khắc, hắn giống như trở thành chúa tể thiên địa chủ nhân vạn

vật.

Tất cả quy tắc và nguyên khí của thiên địa toàn bộ nhượng bộ lui binh không dám tới gần hắn chút nào.

Thiên địa vạn vat, hoa cỏ cay coi, nui non song ngoi dường nhu cung vì hao quang của hắn bao phủ xuống run lẩy bẩy, phóng xuất ra từng tia hư vô mờ mịt, như có sự thần phục và cung kính tồn tại chân thực.

Biến cố đột nhiên xuất hiện, làm tất cả mọi người đều có chút trở tay không

kịp.

Tô Càn Bính cùng với những cao thủ khác của Yên Nhạc hoàng tộc, toàn bộ chấn động nhìn qua Tịch Thiên Dạ.

Oai phong của một người khiến cho thiên địa vạn vật, núi non sông ngòi đều thần phục, dị tượng và cảm thụ như thế, bọn hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua.

"Thiên địa pháp tắc không thấy, tất cả thiên địa pháp tắc đều không thấy ... "

"Nguyên khí và thiên thế thiên địa cũng không thấy."

"Làm sao có thể, ta rốt cuộc không cảm giác được một chut sức mạnh thiên địa."

Thanh âm quái lạ rung động liên tiếp, tất cả cao thủ Thiên Vương cảnh trở lên đều ngạc nhiên phát hiện, không có cách nào thi triển ra Thiên Vương pháp tắc, cũng không có cách nào ngưng tụ ra thiên thế và phạm vi của Thiên Vương, thậm chí thiên địa nguyên khí cùng Thiên Vương chiến khí đơn giản nhất cũng không tồn tại.

Lĩnh vực Thánh Thiên vương của Tô Càn Bính luôn bao phủ trên bầu trời, cũng lặng lẽ biến mất không còn tăm tích.

"Làm sao có thể! Chí Ton vương trong truyền thuyết sao! Chí Tôn vương xuất thế cũng không có uy thế như thế?"

Tô Càn Bính thật bị kinh sợ, dưới tình huống như thế thì thực lực của tất cả tu sĩ Thánh Giả trở lên cũng bị cắt giảm hơn năm phần.

Huống chi uy thế chí tôn vô cùng vô tận, càng làm nội tâm người khác kinh hãi e sợ, ba phần sức mạnh bình thường cũng chưa hẳn có thể phát huy ra.

"Các ngươi đã nói ta không phải kẻ tốt lành gì, như vậy ta cũng lười nhác khách khí với các ngươi. Bây giờ Yên Nhạc tổ lăng do ta làm chủ, người phục tùng thì sống, người chống cự thì chết."

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, ánh mắt lãnh đạm nhìn tất cả mọi người.

Thần tâm Tô Can Bính run rẩy, tầm mắt người tuổi trẻ kia ẩn chứa uy nghiêm không có gì sánh kịp khiến cho ý chí linh hồn của hắn cũng gánh không nỗi, suýt nữa hoàn toàn sụp đổ.

Hắn cao tuổi rồi, tu thân, tu tâm, tinh thần ý chí, trình độ linh hồn đều viên mãn

rồi.

Thế gian rất khó có người về mặt tinh thần có thể áp bách hắn, dù cho Chí Tôn vương xuất thế, cũng chưa chắc có thể làm hắn khủng hoảng lo lắng quá mức.

Nhưng giờ khắc này, hắn lại không phải khủng hoảng bất an đơn giản như

vậy

Hắn cảm giác người đang đứng trên đấy chính là một vị thần, liếc mắt cũng có thể nhìn thấu hắn và cũng có thể hoàn toàn đánh sụp ý chí tinh thần của hắn.

Tô Càn Bính run rẩy, căn bản không có cách nào khống chế thân thể và linh hồn của mình.

Thế gian sao có người đáng sợ như vậy, hắn không thể nào tưởng tượng được.

Tịch Thiên Dạ tu thành Thiên Thánh đã sừng sững chỗ cao nhất trên thiên địa này, chỗ khí tức phát ra không phải là Chí Tôn vương thì căn bản ngăn cản không nổi. Thứ hai, tu vi linh hồn của hắn, vô cùng tiếp cận với giai đoạn thứ ba của"Thần Du Thái Hư" phần thứ hai, sắp tu thành tám đạo phân hồn.


Không phải Thánh Thiên vương mà là Thiên Thánh cảnh chân chính.

Nhưng làm sao có thể?

Trong Chân Mộc linh thổ can bản không có khả nang tu thành chân Thiên Thánh chân chính, ai cũng làm không được!

Dù cho thần cung làm không được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.