🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 955

Điền Quy Nguyên cùng với mấy người còn lại của đại gia tộc xuất hiện tại Xương Trạch thành, đương nhiên chính là bởi vì lời mời của Ngô thị nhất tộc, nếu Ngô thị nhat toc đa nhan được sự chấp thuan của Trụ Sơn hoàng bộ, vậy bọn hắn đến Xương Trạch thành tiến đánh Yên Nhạc hoàng bộ cũng là danh chính ngôn thuận, còn sau khi đánh hạ Xương Trạch thành và lợi ích phân chia như thế nào thì phía trên đương nhiên có cách phân chia hợp lí, mấy gia tộc bọn hắn tùy tùy tiện tiện cũng có thể moi được hàng loạt lợi ích.

Cho nên cũng chính vì như vậy mà Điền Quy Nguyên đã dẫn theo tám tên cao thủ cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương ồ ạt xuất hiện tại Xương Trạch thành.

Chỉ là hắn có nằm mơ cũng không ngờ rằng, nhiệm vụ mà hắn vốn cho là rất đơn giản, cuối cùng lại biến thành như thế này.

Sắc mặt U Quỷ song lão cũng rất khó coi, hắn mời mấy người trong bộ tộc của Điền Quy Nguyên đến đây nhúng tay vào việc của Xương Trạch thành, đương nhiên không phải có ý tốt muốn phân chia lợi ích cho mấy trong gia tộc Điền Quy Nguyên, mà là muốn mượn tay bọn hắn làm nhiễu loạn trật tự Xương Trạch thành, lôi kéo càng nhiều thế lực về phía hắn.

Trên thực tế phần đầu kế hoạch của hắn hết sức thành công, sau khi người trong đại gia tộc của Điền Quy Nguyên xuất hiện, các thế lực nhân tộc khác cũng không nhịn được mà dồn dập nhảy vào, quấy đục hoàn toàn thế cục Xương Trạch thành.

Nếu từ ban đầu Ngô thị nhat tộc bọn han đã ra mặt, mang theo ý chỉ của Trụ Sơn hoàng bộ đến Xương Trạch thành, những thế lực khác có lẽ sẽ bị Trụ Sơn hoàng bộ và Ngô thị nhất tộc uy hiếp mà không dám can thiệp vào, Dù sao Ngô thị nhất tộc bọn hắn cùng Trụ Sơn hoàng bộ liên hôn cũng đã được hơn mấy trăm năm, nhân tộc có rất ít thế lực dám không kiêng kị sự uy hiếp của hai thế lực tuyệt thế bọn hắn.

Cho nên để mấy thế lực Điền thị nhất tộc cùng Thân Đồ gia tộc đến đây trước tiến đánh Xương Trạch thành nhằm quấy đục hoàn toàn thế cục Xương Trạch thành, mục đích chính là vì dụ dỗ những thế lực nhân tộc khác sa vào hố.

Sở dĩ Ngô thị nhất tộc làm như vậy, đương nhiên không phải tự thân không vượt qua được mà là muốn nuốt riêng càng nhiều lợi ích từ Xương Trạch thành thậm chí là Thu Cách Nhã đại bình nguyên.

Bởi vì thế cục Xương Trạch thành càng hỗn loạn, không gian từ bên trong thao tác của bọn họ càng nhiều, dù cho Trụ Sơn hoàng bộ biết được bọn hắn giở trò quỷ từ bên trong nhưng không có chứng cớ xác thực cũng không cách nào bắt được bọn hắn.

Nhưng nếu như chỉ có mỗi thế lực của Ngô thị nhất tộc chiếm cứ Xương Trạch thành, như vậy thì không gian điều khiển ngược lại càng nhỏ hơn, thậm chí không thể toan tính bất kì lợi ích gì.

Mặc dù trên danh nghĩa thì Ngô thị nhất tộc chỉ là đang trợ giúp Trụ Sơn hoàng bộ tiến đánh Xương Trạch thành, sau khi đánh hạ thành trì rõ ràng phải lập tức giao cho Trụ Sơn hoàng bộ quản lý.

Nhưng mà mấy người Điền Quy Nguyên rõ ràng không có hoàn thành được kế hoạch ước định ban đầu của bọn hắn, bất đắc dĩ Ngô thị nhất tộc phải bước ra khỏi bóng tối.

"Một đám rác rưởi!"

U Quỷ song lão thầm mắng, tâm tình cực kì không tốt.

Sắc mặt mấy người Điền Quy Nguyên cũng rất khó coi, nhiệm vụ thất bại, rất nhiều chuyện sẽ phát sinh thay đổi, cho dù sau cùng bọn họ có thành công đánh chiếm được Xương Trạch thành sợ là cũng không thể moi được lợi ích gì.

"Lại thêm một đám chịu chết tới sao?"

Tịch Thiên Dạ chắp hai tay sau lưng, nhìn người của Ngô thị nhất tộc thản nhiên nói.

"Người trẻ tuổi rất ngông cuồng, cũng rất mạnh, bản tọa không thể không kinh ngạc tán thán nhân tộc lại có thể sinh ra yêu nghiệt anh kiệt như thế. Nhưng sức mạnh cá nhân có cường đại hơn nữa, thì cũng không thể đỡ được thế cục trước mắt, một mình ngươi đấu lại được nhiều đại gia tộc như vậy sao, huống chi ngươi lạm sát người vô toi bên trong Xương Trạch thành dường như đã đắc tội hơn phân nữa thế lực trong nhân tộc rồi."

"Không sai, bản tọa nể tình ngươi còn trẻ tuổi, không rành thế sự, chỉ cần ngươi không nhúng tay vào việc của Xương Trạch thành, ta có thể buông tha cho ngươi một lần."

U Quỷ song lão u nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, thản nhiên nói.

"Buông tha cho ta một lần?"

Tịch Thiên Dạ nghe vậy có chút buồn cười, nhàn nhạt lắc đầu nói:

"Lặp lại một lần, ta trắng trợn giết chóc bên trong Xương Trạch thành không phải lạm sát kẻ vô tội, mà là bọn hắn cũng có chết cũng chưa hết tội. Còn các ngươi cũng giống như vậy. Nếu đã tới Xương Trạch thành thì đừng hòng đi."

"Muốn giết chúng ta?"

U Quỷ song lão nghe vậy nhìn nhau, cùng ha ha cười lớn, ánh mắt băng lãnh cuối cùng không che giấu được, một luồng khí tức cực kỳ kinh khủng từ trên người bọn họ tản ra, nhiệt độ không khí của cả Xương Trạch thành đều hạ xuống đến mức đóng băng chỉ trong nháy mắt.

Luận về tu vi, mặc dù Điền Quy Nguyên cũng là Thánh Thiên vương chân chính nhưng so với U Quỷ song lão thì khoảng cách lại tương đối lớn.

Dù sao trước mặt U Quỷ song lão thì Điền Quy Nguyên cũng chỉ là tiểu bối mà thôi. Điền Quy Nguyên tu thành Thánh Thiên vương chỉ mới hai trăm năm.

Mà thời điểm U Quy song lão vang danh thiên hạ đã là hơn một ngàn năm trước. Sinh mệnh cùng nội tình lâu đời như thế, đương nhiên tu vi cũng thâm hậu vô cùng.

Trong nhân tộc, nhân vật giống U Quỷ song lão, có thể nói ẩn thế túc lão, nếu không phải trận chiến tiến đánh Xương Trạch thành này cực kỳ trọng yếu, liên quan đến việc tương lại Ngô thị nhất tộc có thể đi về phía trước một bước để ngồi lên vị trí chín đại hoàng bộ hay không thì U Quỷ song lão luôn tự giấu thân phận này sợ là sẽ không hiện thân.

"Nếu ngươi tự tin như vậy, vậy thì để bản tọa lãnh giáo một chút xem ngươi có năng lực gì."

Quỷ lão cười cạc cạc quái dị, thân ảnh hóa thành một đoàn hắc quang, đánh tới tấp về phía Tịch Thiên Dạ.

Luồng hắc quang kia ban đầu chỉ là một đoàn quang mang, nhưng một lát sau mà hắc quang đó lại như là màn trời che khuất cả bầu trời, bao phủ toàn bộ Xương Trạch thành, vốn dĩ đang là ban ngày sáng sủa, nhưng chỉ trong khoảnh khắc đã biến thành ban đêm.

Chỉ thấy trong đêm tối, một sự ảm đạm âm u lạnh buốt kinh người ... Mang theo sức mạnh khí tuc voi suc an mon manh liet từ tren troi giang xuong hoa thành một vùng đầm lầy ngàn trượng bao phủ lấy Tịch Thiên Dạ, trong đầm lầy hắc ám kia có lôi điện và bóng tối vô tận cùng sức mạnh ám quang ăn mòn, nếu là Thiên Vương bình thường, thậm chí là Thiên Vương Đại Giả rơi vào bên trong đầm lầy như thế sợ là cũng sẽ biến thành một vũng máu đỏ chỉ trong chớp mắt.

"U Quỷ song lão quả nhiên danh bất hư truyền, Thiên Vương pháp tắc của quỷ lão hac am đa tu luyen toi cực hạn, lại tiến them mot buớc sợ la đa có thể tu luyện ra pháp tắc chuẩn chí tôn."

Con ngưoi Thân Đồ Viên Kiệt co lại nhìn quỷ lão trên bầu trời như là Ma Thần xuất thế, thân thể cao lớn run lên từng hồi, mặc dù kiêng kị e ngại, nhưng lại hưng phấn xúc động vô cùng. U Quỷ song lão mạnh như thế, chỉ đánh bại một tên như Tịch Thiên Dạ, chẳng phải là dễ như ăn cháo sao?

Cùng là Thánh Thiên vương, đương nhiên cũng có phân chia cao thấp, Điền Quy Nguyên chỉ là vừa tìm thấy lối đi bên trong Thánh Thiên vương mà thôi, còn U Quỷ song lão rõ ràng đã đạt tới cấp độ cực cao trên con đường tu luyện.

Cho nên so với U Quy song lão, Điền Quy Nguyên cùng bọn hắn có sự chênh lệch cực lớn.

Tám người Thân Đồ Viên Kiệt đã không còn mơ gì đến lợi ích bên trong Xương Trạch thành nữa, giờ phút này bọn hắn chỉ muốn giải quyết việc này thật nhanh và không bỏ mạng bên trong Xương Trạch thành là đã tốt lắm rồi.

Sắc mặt Điền Quy Nguyên ngưng trọng, bên trong đôi mắt tràn đầy sự rung động sâu sắc. Quả nhiên danh túc chính là danh túc, nếu là hắn giao thủ cùng quỷ lão, trong điều kiện tiên quyết là không bùng cháy chính quả của chính mình thì thật khó có thể ngăn cản đượchai mươi chiêu của bọn họ.

"Trong thế giới này lại có tu sĩ tu luyện Hắc Ám pháp tắc."

Nhìn bóng tối vô tận đang bao phủ quanh mình, ánh mắt Tịch Thiên Dạ cũng hơi ngạc nhiên. Xem ra bên trong thế giới này cũng có một vài thiên tài chân chính, chỉ là bị giới hạn của thế giới hạn chế lại cho nên mới không có cách nào tiếp tục phát triển dần lên mà thôi.

Bằng không, dựa vào tài năng thiên phú của U Quỷ song lão, nếu ở bên trong nhân toc Thiên Vuc sợ la đa co cơ hội xung ton lam tổ, tu thanh sinh linh Tổ Cảnh kia.

"Tịch Thiên Dạ có phiền toái, Hắc Ám pháp tắc thuộc về thượng đẳng pháp tắc đè ép rất nhiều pháp tắc khác. Một ngàn năm trước hắn dựa vào Hắc Ám pháp tắc đánh giết một tên cường địch tu vi so với quỷ lão mà nói cũng không thua kém bao nhiêu. Trong cùng cảnh giới, không có người nào có thể áp chế người tu luyện Hắc Ám pháp tắc, có thể gọi vô địch trong cùng cảnh giới."

Trong tửu lâu, sắc mặt Giang Thượng Lâm ngưng trọng nói.

Sự xuất hiện của Ngô thị nhất tộc rõ ràng nắm ngoài dự liệu của tất cả mọi người. Hơn nữa Ngô thị nhất tộc tộc chủ không chỉ đến một mình, mà cả U Quỷ song lão ẩn thế mấy trăm năm không có tin tức gì cũng đều xuất hiện.

Bên trong đôi mắt Giang Hoài Nguyệt hiện lên một vẻ lo âu, nàng đương nhiên không còn xa lạ gì với U quỷ song lão trong truyền thuyết kia, dường như từ nhỏ đã được nghe nói về bọn họ.

Nhân tộc cự phách như thế xuất hiện, liệu Tịch Thiên Dạ có thể ngăn cản được hay không?

"Hắc Ám pháp tắc! Quỷ lão trong truyền thuyết ra tay rồi, Tịch Thiên Dạ hẳn phải chết."

"Trời cũng giúp ta, giết chết tên sát nhân cuồng ma Tịch Thiên Dạ kia, mất tính người như thế thì nhất định phải chém hắn thành muôn mảnh."

"U Quỷ song lão chính là túc lão của nhân tộc chúng ta, bây giờ lại đứng ra chủ trì công đạo, thật sự là chuyện đáng mừng."

Bên trong Xương Trạch thành, những thế lực cùng tu sĩ muốn đánh giết Tịch Thiên Dạ trông thấy cao thủ của Ngô thị nhất tộc, cùng U Quỷ Song Lão trong truyền thuyết đều xuất hiện, cả đám bọn hắn phấn khích kích động không thôi.

Tịch Thiên Dạ không chết thì bọn hắn phải chết, bởi vậy có thể thấy bọn hắn luôn đối đầu thù hận Tịch Thiên Dạ.

Thải Lân công chúa cùng Nguyên Long Huyền Linh Quy cũng theo bản năng mà dừng hành động lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn lên bầu trời, màn trời hắc ám vô biên vô tận đen như mực kia, khiến cho bọn họ không kiểm soát được mà tim đập liên hồi, cảm giác vô cùng khó chịu, sợ hãi kiêng dè khó hiểu.

"Thánh thiên vương tu luyện Hắc Ám pháp tắc!"

Hổ Tam Âm nhíu chặt đuôi mày, bên trong đôi mắt có mấy phần ngạc nhiên cùng nghiêm nghị.


Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, không hề kinh ngạc như những người còn lại, chỉ là nhàn nhạt nhìn áng mây hắc ám đang rủ xuống từ trên cửu thiên.

Hắc Ám pháp tắc thuộc về thượng đẳng pháp tắc bên trong thế giới, trong tình huống bình thường rất khi tu sĩ động chạm đến, nó thuộc về một trong những pháp tắc khó luyện trong thế giới pháp tắc.

Thiên Dạ thánh tổ năm đó chủ tu chính là Hắc Ám pháp tắc, trong nhận thức của hắn, cho dù ở nhân tộc Thiên Vực thì trong một vạn tên thiên tài cũng rất ít có khả năng có một tên có thiên phú tu luyện Hắc Ám pháp tắc.

Đương nhiên trong mắt Tịch Thiên Dạ, Hắc Ám pháp tắc cũng chẳng khác gì những pháp tắc khác, nói về bản chất thì hầu hết pháp tắc đều không có phân chia cao thấp, bất luận một loại nào pháp tắc tu luyện tới cực hạn đều có thể bước vào Thiên Đạo cuối cùng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.