Xương Trạch thành so với lúc trước bỗng nhiên xuất hiện một cỗ xao động không nên xuất hiện.
Hàng loạt tu sĩ không rõ lai lịch từ các nơi trong thành bay ra tụ tập trên đường, lạnh lùng nhìn Xương Trạch thành.
Mặc dù bọn hắn trước mắt không làm gì, nhưng ai cũng có thể nhìn ra trong ánh mắt bọn hắn có chút ý vị bất thiện.
"Ha ha, Xương Trạch thành sắp bị phá, những dư nghiệt kia của Yên Nhạc hoàng bộ khẳng định không để ý đến chúng ta, có muốn thừa cơ cướp sạch một phen không."
Có người lớn tiếng nói, cũng mảy may không tị hiềm mà trực tiếp nói tại trên đường. Rõ ràng hắn cố ý khích bác tâm tình của mọi người.
Tu sĩ bên trong Xương Trạch thành nhiều như vậy, thế lực từ các nơi trong Nhân tộc và cũng có được một chút tán tu cùng tiểu gia tộc.
Mục đích bọn hắn đi vào Xương Trạch thành là không trong sáng, cơ hồ đều ngấp nghé bảo tàng kinh thiên bên trong Xương Trạch thành.
Nếu như có thể thừa dịp loạn cướp đi một nhóm lớn tài nguyên, nói không chừng có thể làm cho gia tộc tiến bộ trên trăm năm.
Chớ nói những gia tộc cùng thế lực bình thường, dù cho chín đại hoàng bộ cùng mười bảy tộc đều nhìn chằm chằm như lang như hổ.
Tuy nhiên người cố ý đứng ra châm ngòi lại không nhiều, không phải có người nói động thủ thì bọn hắn liền động thủ.
Tất cả mọi người không ngốc, ai cũng không dám đứng ra làm chim đầu đàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3729300/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.