Chương trước
Chương sau
Chương 881

'Tiếp tục!"

Giữa lúc Thải Lân công chúa chuẩn bị từ bỏ, Tịch Thiên Dạ lại bảo nàng tiếp tục.

"Tiếp tục thật sao?"

Đôi lông mày Thải Lân công chúa cau lại, vòng xoáy kim quang đã không ổn định, nếu tiếp tục lái vào rất có thể sẽ khiến con đường không gian nổ tung.

Lúc này chẳng những đại quân đầu lâu bị diệt sạch, ngay cả hai người bọn họ cũng sẽ bị kẹt ở bên trong kỳ hải, phải chờ tuyết điểm không gian mới xuất hiện thì mới có thể ra ngoài.

Tịch Thiên Dạ không nói gì, chỉ nhẹ gật đầu.

Thải Lân công chúa thấy vậy bàn tay có hơi nắm chặt lại, ánh mắt khá nghiêm trọng, nhưng vẫn để cho chiếc thuyền thứ chín lái vào, cũng không làm trái ý Tịch Thiên Dạ.

Cuối cùng, chiếc thuyền thứ chín cũng biến mất bên trong vòng xoáy kim quang, nhưng vòng xoáy kim quang kia dường như cũng đang đứng bên bờ vực bị sụp đổ hoàn toàn.

Thải Lân công chúa thấy vậy nhẹ nhàng thở ra, có thể mang 90 ngàn đại quân ra ngoài cũng không tệ.

"Tiếp tục!"

Tịch Thiên Dạ nói.

"Cái gì! Không thể đưa ra ngoài nữa, năng lượng mà một vạn đại quân Vương cảnh tu vi sinh ra sẽ đánh sập vòng xoáy kim quang mất "

Thải Lân công chúa cau mày, đây là lần đầu nàng trái ý Tịch Thiên Dạ.

"Tin tưởng ta, các ngươi có thể ra ngoài trước khi con đường không gian sụp

đổ.

Tịch Thiên Dạ bước một bước đã xuất hiện trên chiếc thuyền, rõ ràng đang chuẩn bị đi ra cùng chiếc thuyền đầu lâu thứ mười

"Ngươi điên rồi! chỉ cần một phần vạn không gian sụp đổ thì chúng ta đã có thể chết ngay trong vòng xoáy.

Ánh mắt Thải Lân công chúa nhìn Tịch Thiên Dạ như đang nhìn một người điên.

"Lên đây đi, ta nói có thể là có thể, ta sẽ không đem sinh mệnh ra làm trò đùa."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Thải Lân công chúa trầm mặt nửa ngày không có phản ứng, đem sinh mệnh của chính mình đi tin tưởng một người rõ ràng là việc rất khó xử. Hơn nữa tình huống trước mắt đối với nàng mà nói chẳng khác gì tự sát.

"Ngươi đã không muốn rời đi, vậy thì lưu lại ở đây đi, ta đi trước sau này gặp lai."

Tịch Thiên Dạ thấy Thải Lân công chúa do dự, cũng không nói gì nữa, lái con thuyền đầu lâu chạy vào vòng xoáy kim quang.

" Cái tên nam nhân điên nhà ngươi làm bản cung tức chết."

Thải Lân công chúa nhìn bóng lưng Tịch Thiên Dạ, sắc mặt tâm tình bất định, cuoi cung tho sau roi hoa thanh mot đoan lưu quang bay len cot thuyền.

Sau khi chiếc thuyền thứ mười lái vào, vòng xoáy kim quang chắc chắn sụp đổ, nàng bị kẹt ở bên trong kỳ hải này muốn đi ra ngoài nhất định phải chờ tiếp điểm không gian mới xuất hiện, có quỷ mới biết được phải chờ trong bao lâu.

"Không sợ chết nữa ư?"

Tịch Thiên Dạ nhìn Thải Lân công chúa, nhàn nhạt cười nói.

Thải Lân công chúa hừ lạnh một tiếng, giờ phút này nàng không còn để ý đến lời nói của Tịch Thiên Dạ, đôi tròng mắt chẳm chẳm nhìn vòng xoáy kim quang, sợ sẽ phát sinh điều gì ngoài ý muốn.

Chỉ thấy chiếc thuyền thứ mười vừa mới lái vào vòng xoáy kim quang thì vòng xoáy khổng lồ liền bỗng nhiên hỏng mất, từng tầng năng lượng màu vàng óng điên cuồng đổ xuống, dường như muốn nghiền nát cả thế gian.

Tịch Thiên Dạ thấy vậy trong mắt không có bất kỳ cảm xúc gì, chỉ là nhàn nhạt vươn tay vỗ ra tiếng.

Sau một khắc, sáu cái trận kỳ của Lục Hợp Hư Thiên Trận bỗng nhiên nổ tung, từng đoàn tinh khí không gian tản ra bao trùm toàn bộ vòng xoáy kim quang.

Sau khi màn phát sinh quy dị kia đã bị tinh khí không gian Lục Hợp Hư Thiên Trận bao trùm, dường như cả không gian và thời gian đều được cố định duy trì nguyên trạng trong vòng xoáy kim quang mà không có bất kì phản ứng gì.

Một hơi, hai hơi, ba hơi ...

Khi thuyền hoàn toàn thông qua vòng xoáy kim quang, biến mất trong bóng đêm, thời gian dường như mới bắt đầu lưu động lại.

Âm ầm!

Một sự sụp đổ Kinh thiên động địa, vòng xoáy kim quang hóa thành một trận phong bạo điên cuồng bừa bãi tàn phá thiên địa.

Mà lúc này, Tịch Thiên Dạ cùng Thải Lân công chúa đã điều khiển con thuyền xuất hiện trên một vùng thủy vực.

Bên trong thủy vực nước chảy tinh thuần cùng đủ loại năng lượng thiên địa tinh thuần hoàn toàn khác biệt với hoàn cảnh bên trong kỳ hải.

Rõ ràng, bây giờ bọn hắn đang ở trong thủy vực Mạc Lận hà.

"Nguy hiểm thật!"

Thải Lân công chúa nghiêm mặt, tim đập liên hồi. Chính nàng cũng không ngờ rằng, bản thân sẽ thật sự tin tưởng Tịch Thiên Dạ mà đi theo hắn một cách điên cuồng như vậy.

"Ngươi sớm đã biết sẽ như thế này?"

Thải Lân công chúa chẳm chẳm nhìn Tịch Thiên Dạ.

"Không phải đâu?"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Vậy vì sao ngươi không nói cho ta biết sớm!"

Thải Lân công chúa suýt nữa nổi khùng, nghiến răng nghiến lợi biểu lộ.

Nếu nàng biết được rốt cuộc Tịch Thiên Dạ có thể cố định không gian thời gian thì đã không bị dọa đến mức như thế.

"Nếu ta cho ngươi biết thì ngươi sẽ tin sao?"

Tịch Thiên Dạ cười nói.

Thải Lân công chúa nghe vậy sững sờ không nói gì thêm. Đúng vậy, khiến cho một mảng không gian thời gian lớn như vậy đứng im, làm sao có thể có thủ thuật đáng sợ như vậy được. Dù cho sớm nói cho nàng biết thì chắc chắn nàng cũng sẽ không tin.

"Bây giờ an toàn ra khỏi, ngươi dự định đi con đường nào?"

Tịch Thiên Dạ hỏi.

"Còn có thể đi con đường nào nữa, dĩ nhiên là đi giúp tiểu nhân tình của ngươi hoàn thành đại nghiệp phục quốc rồi, nếu không thì ngươi cho rằng không có ta mà chỉ dựa vào ngươi lại có thể điều khiển nhiều khô lâu quái vật như vậy sao."

Thải Lân công chúa thản nhiên nói.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy, liền biết rang luc han bế quan luyện chế Lục Hợp Hư Thiên Trận thì Thải Lân công chúa đã dò thăm không ít tin tức liên quan tới Tô Hàm Hương.

"Vậy xin đa tạ rồi."

Tịch Thiên Dạ gật đầu nói.

"Không cần phải đa tạ, không phải là vì ngươi mà ta mới như thế, chỉ là trả nợ ân tình mà thôi. Chờ sự việc tại hoàng bộ Yên Nhạc kết thúc, chúng ta không ai nợ ai.'

Thải Lân công chúa hừ lạnh một tiếng nói.

Tịch Thiên Dạ cười nhạt một tiếng, nếu Thải Lân công chúa quyết định giúp hắn đi thu phục hoàng đô Yên Nhạc đương nhiên là một việc tốt, vì vậy mà hắn cũng không nói thêm gì nữa.

Phía trên Mạc Lận hà hết sức trống trải, nhìn đi nhìn lại không thấy một bóng người cũng như bóng thuyền nào cả.

Bởi vì không gian chồng chất nên mặc dù mười một chiếc thuyền đầu lâu đều đi ra từ cùng một nơi, nhưng cuối cùng vị trí đến lại hoàn toàn khác biệt.

Cái gọi là sai một ly đi nghìn dặm chính là như thế, chỉ sai sót một tấc trong không gian chồng chất thôi thì ở bên ngoài đã có thể cách xa nhau vài trăm dặm, thậm chí hơn nghìn dặm.

Đương nhiên mặc dù có sai sót, nhưng sự chênh lệch cũng sẽ không quá lớn, có lẽ mười một chiếc thuyền đều nằm trong vạn dặm phạm vi, rất nhanh bọn hắn đã có thể tụ hợp.

Khô Vinh tà trượng của Thải lân công chúa có thể cảm ứng được hết thảy vị trí của thuyền, khiến bọn chúng tụ lại đương nhiên không khó.

Quả nhiên, một giờ đồng hồ sau mười chiếc thuyền từ những hướng khác nhau chậm rãi lái tới, hợp lại với thuyền của Tịch Thiên Dạ.


"Tịch công tử!"

Tô Hàm Hương dẫn theo Tần Tâm Duyệt cùng Điền Bộ Nguyên tới trước mặt Tịch Thiên Dạ, cũng không biết vô tình hay cố ý, ánh mắt Tô Hàm Hương cùng Thải Lân công chúa trong lúc lơ đãng lại va chạm nhau đến mấy lần.

"Lên đường thôi! Nơi này cách bến tàu Thu Cách Nhã đại bình nguyên không còn xa."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.