Chương trước
Chương sau
Chương 861

Chỉ ngay sau đó, đoàn lửa khi liền nhanh chóng xuất hiện phía trên năm người Cao Bỉnh Hùng.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi hẳn là nghĩ thông suốt, biết không thể chạy thoát được Kỳ Hải nên tự mình đưa tới cửa chịu chết sao?"

Liêm Văn Long âm dương quái khí giễu cợt.

"Hôm nay đến đây không vì lí do nào khác mà vì tính mạng năm người các ngưʼơi.”

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng nhàn nhạt nhìn về phía năm tên Thiên Vương của Hồng Bảo thương hội.

"Đung là làm trò cười mà, ngươi nghĩ thương thế khỏi han là đủ để khiêu chiến năm người chúng ta sao?"

Liem Van Long cuoi lanh, han tu nhien co the nhin ra Tich Thien Da bị trong thương đã khỏi hẳn, khôi phục lại trạng thái đỉnh phong."

"Khiêu chiến năm người chúng ta !? Ha ha! Đúng là người trẻ tuổi không biết trời cao đất dày như ngươi là lần đầu tiên Quỷ Đồng ta gặp được."

Quy Đồng cười hắc hắc quái dị, tính khí han nóng nảy nên không thích bị Tịch Thiên Dạ nhìn xuống từ trên cao, không có biểu hiện sợ hãi gì hết kia nên lập tức xuất thủ, chuẩn bị dùng một kích đánh tan nhuệ khí của Tịch Thiên Dạ.

"Huyền Diễn Đồng Minh Thể."

Quỷ Đồng phóng thẳng lên trời, từng tầng kim quang chói mắt phát ra từ trên người hắn, những ánh sánh đó sắc bén như từng chuôi thần kiếm thổi qua thiên địa, vạn vạt và hư không đều bị kim quang đâm thủng.

Quỷ Đồng biết Tịch Thiên Dạ lợi hại nên vừa ra tay là toàn lực ứng phó, phát huy toàn bộ thần thông mạnh nhất ra.

Huyền Diễn Đồng Minh Thể được xưng là kim cương bất hoại, thủy hỏa bất xâm, một khi thi triển ra thì không ai có thể đả thương hắn.

"Người trẻ tuổi ngây thơ, ăn một thiết quyền của Đồng gia gia này."

Quỷ Đồng như là một kim cương la hán, vọt về phía Tịch Thiên Dạ, tựa hồ như có thể đụng gãy cả một ngọn núi lớn, lực lượng phát ra có thể nói là rung chuyển trời đất.

Điền Bộ Nguyên và Tô Hàm Hương đều kinh hãi, Thiên Vương chân chính quả nhiên vô cùng đáng sợ, hiện tại bọn họ vẫn kém hơn Thiên Vương một đoạn rất dài

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nhìn qua Huyền Diễn Đồng Minh Thể của Quỷ Đồng, trong mắt không có chút cảm xúc nào chỉ nhàn nhàn duỗi ra một cánh tay.

Sau một khắc, tay của hắn trực tiếp xuyên qua hư không chạm vào trán của Quỷ Đồng.

Hȧ?

Quỷ Đồng giật mình, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên, sao lại đột nhiên có một bàn tay tự nhiên đặt lên trán của hắn chứ?

Mà một đòn mang theo lực lượng vạn quân có thể đánh tan một tòa núi cao thành bột mịn, đáng sợ như thế lại bị bàn tay kia ngăn lại toàn bộ.

"Làm sao có thể !? "

Quỷ Đồng không dám tin vào mắt mình nữa, hắn dốc toàn lực muốn đẩy cánh tay kia ra nhưng dù thôi động Huyền Diễn Đồng Minh Thể đến cực hạn cũng không thể làm gì được.

Vẻ mặt của Tịch Thiên Dạ vẫn vô cảm nắm bàn tay lại, xoạt xoạt một tiếng, đầu của Quỷ Đồng lập tức xuất hiện chẳng chịt vết rách không ngừng lan tràn xuống dưới người, một cỗ huyết dịch tanh nồng nhao nhao tuôn ra qua vết rách.

"A .......! "

Sắc mặt Quỷ Đồng thống khổ, cả người như bị Tịch Thiên Dạ bóp nát, hắn điên cuồng giãy dụa nhưng bất luận hắn liều mạng giãy dụa thế nào cũng không thể thoát khỏi tay của Tịch Thiên Dạ, thân thể của hắn chẳng khác nào cục bông, từng chút bị bóp nát lại, huyết dịch tanh nồng nhuộm đỏ quần áo.

"Không tốt! Quỷ Đồng sắp bị giết!"

Sắc mặt Cao Bỉnh Hùng kịch biến, hắn cũng không ngờ vẻn vẹn mấy giây đối mặt mà thôi thì Quỷ Đồng giỏi về phòng ngự liền đã sắp gặp tử vong.

Dương Thiến Băng và Liêm Văn Long cũng trợn mắt há mồm, là hảo hữu của Quỷ Đồng nên bọn hắn rõ ràng sự cường đại của Huyền Diễn Đồng Minh Thể thế nào, một khi thôi động ra thì Quỷ Đồng có thể xưng là đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, cao thủ Thiên Vương cũng khó là tổn thương được hắn.

"Ra tay thôi, quyết không thể để Quỷ Đồng bị giết chết được."

Trần Nhất An phản ứng đầu tiên, ra tay cứu viện, Tịch Thiên Dạ cường đại đã vượt quá dự liệu của bọn hắn, nếu như để cho Quỷ Đồng bị giết thì sắp tới bọn hắn sẽ rất bị động.

Nhung ma khi bon han tự nhan bốn ngưoi xuat thủ lien co the cứu được Quy Đồng thì Tịch Thiên Dạ lại chỉ cười lạnh, mười đạo Minh Hoàng Thi Văn chui ra từ sau lưng hắn hóa thành bàn tay u ám vỗ về phía bốn người.

Âm ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, bốn cao thủ Thiên Vương bị đánh bay ra ngoài như mấy con ruồi.

Thật mạnh!

Tất cả mọi người kinh trụ, không chỉ có mấy người Hồng Bảo thương hội mà cả nhóm Tô Hàm Hương cũng đều trợn hết cả mắt lên.

Các nàng biết Tịch Thiên Dạ bế quan tu luyện nhưng cũng không có nghĩ trong thời gian ngắn như vậy mà hắn đã cường đại tới cỡ này.

"Tịch Thiên Dạ sao lại mạnh như vậy được chứ !? "

Sắc mặt Dương Thiến Băng trắng bệch, một tia huyết dịch trào ra từ khóe môi, chỉ vừa mới va chạm một chút thôi mà nàng đã bị trọng thương.

Ba người khác cũng vậy, kể cả Cao Bỉnh Hùng cũng đã đều bị trọng thương.

"Làm sao có thể!"

Liêm Văn Long không dám tin vào hai mắt của mình nữa.

Hắn biết Tịch Thiên Dạ rất bất phàm, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp nhưng dù thế nào cũng không có khả năng sẽ mạnh như vậy chứ.

Tịch Thiên Dạ luc này cho han một cảm giác như là Nguyên Linh Huyền Linh Quy lúc trước hắn phải đối mặt vậy.

Có le Tịch Thiên Dạ vẫn không mạnh như Nguyên Long Huyền Linh Quy, nhưng thu thập bọn hắn thì dư xài.

"Kẻ này đã nằm ngoài khống chế rồi, chạy mau!"

Cao Bỉnh Hùng hét dài một tiếng, cơ hồ quay lưng lại hóa thành một đạo lưu quang bỏ chạy về phía ngoài hòn đảo không chút do dự nào.

Tịch Thiên Dạ đã đáng sợ như vậy, nếu tiếp tục ở lại thì khác nào muốn chết a!

Mấy người khác cũng kịp phản ứng, vội vàng xoay người bỏ chạy.

"Cứu ta ..... cứu ..... ta ....

Quỷ Đồng bị Tịch Thiên Dạ chộp vào trong lòng bàn tay chẳng khác nào con gà con bị đại bàng bắt được trong móng vuốt, cơ hồ không thể động đậy chút nào.

Hắn tuyệt vọng nhìn về phía những đồng bạn đang vội vàng chạy trốn kia, không ngừng phát ra tiếng cầu cứu thê lương.

"Yên tâm đi, bọn hắn sẽ đi theo ngươi nhanh thôi."

Tịch Thiên Dạ nhìn qua Quỷ Đồng đang thống khổ, khẽ mỉm cười.

"Ha ha, một bầy kiến hôi mà thôi cũng muốn đào tẩu trước mặt Hổ gia."

Hổ Tam Âm đã sớm không nhịn được, trong thấy bốn người Cao Binh Hùng chạy trốn liền cười ha ha một tiếng rồi hóa thành một đoàn hào quang đuổi theo.

Liệt Diễm Hùng Sư Vương cũng hét lớn một cái, bộ lông vàng óng dưới nắng như một viên hỏa cầu xông ra ngoài.

Tốc độ của Hổ Tam Âm nhanh cỡ nào chứ, cơ hồ trong nháy mắt liền chặn Cao Binh Hùng lại.

"Một con quái điểu cũng dám cản ta, muốn chết!"


Một tiếng nố lớn vang lên.

Trát Long Côn trong tay Cao Bỉnh Hùng bị đánh bay ra ngoài, đập vỡ nát mấy ngọn núi mới dừng lại.

Cao Bỉnh Hùng đạp đạp về phía sau, khóe miệng run lên, hai cánh tay xuất hiện lít nha lít nhít vết rách, dòng máu đỏ sẫm thẩm thấu ra.

Mà không chỉ có ngoại thương, lục phủ ngũ tạng của hắn cũng như bị lửa thiêu đốt, hiển nhiên đã bị thương nặng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.