Chương trước
Chương sau
Mấy người Tô Hàm Hương rùng mình từng đợt. Sinh linh bên trong Kỳ Hải cũng vì lực lượng thần linh khuếch tán mà bị diệt sạch, hình ảnh kia ngẫm lại thật khiến người khác không rét mà run. 

 "Trên lý luận càng là như thế." 

 Hổ Tam Âm gật đầu nói. Nhưng lúc nói những lời này lại chỉ hướng đến mấy người Tần Tâm Duyệt cùng Tô Hàm Hương. Vì Tịch Thiên Dạ và hắn đều có thể luyện hoá thần tính năng lượng, thậm chí Liệt Diễm Hùng Sư Vương cũng có thể làm được. 

 Bởi vì Minh Hoàng luyện thi thuật chính là đại thuật mà thiên địa cấm kỵ, cơ hồ không có năng lượng gì là không thể luyện hoá. 

 Hay nói cách khác, nếu muốn khiến Tô Hàm Hương bọn họ sinh tồn lâu dài trong Kỳ Hải thì chỉ có cách truyền thụ Minh Hoàng luyện thi thuật cho bọn họ. 

 Nhưng một khi tu luyện Minh Hoàng luyện thi thuật, sợ là sẽ liền bị Tịch Thiên Dạ hoàn toàn khống chế. 

 Hổ Tam Âm mặc dù tu luyện Minh Hoàng thi thuật không bao lâu nhưng cũng mò ra được một chút môn đạo, nơi kinh khủng của tà thuật chính là phân chia đẳng cấp. Tịch Thiên Dạ tu luyện rõ ràng khác biệt so với hắn. 

 "Không có gì phải gấp. Các ngươi không cần tu luyện trong Kỳ Hải cũng được, nhưng đồng thời cũng phải tận lực không được hấp thu thần tính năng lượng vào bên trong cơ thể." 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. 

 Băng dày ba thước không phải chỉ một ngày hàn lạnh. 

 Sở dĩ sinh linh bên trong Kỳ Hải bị diệt sạch cũng không phải sự tình một hai ngày, sợ là phải diễn hoá qua mấy ngàn vạn năm mới như thế. 

 Sắc mặt của mấy người Tô Hàm Hương đều ngưng trọng gật đầu, lúc này liền khống chế hô hấp cố gắng ngăn cách với năng lượng ngoài giới. 

 Nhưng đáng sợ nhất bên trong Kỳ Hải không phải thần tính năng lượng tràn ngập trong thiên địa, mà là sinh vật kỳ dị trong nước. 

 Những sinh vật kia nhìn như đã tử vong nhưng lại có thể hành động, hơn nữa bên trên thân thể phát tán ra gợn sóng năng lượng vô cùng cường đại. Ai cũng có thể nhìn ra chúng có uy hiếp tương đối đáng sợ. 

 Rống! 

 Thời gian trôi qua, những khô lâu sinh linh tụ tập trên mặt biển ngày càng nhiều. Khi một khô lâu sinh linh cao mấy ngàn trượng gào lên, sau đó nhảy lên từ phía biển hướng đến đoàn người Tịch Thiên Dạ liền như một dây dẫn nổ khiến hầu hết những khô lâu sinh linh trong nước cũng lao về phía bọn họ. 

 Trong khoảnh khắc hùng vĩ đến cực điểm, hàng vạn khô lâu sinh linh ùa lên, trên mặt biển chồng lên một tòa khô lâu đại sơn. Rất nhiều khô lâu sinh linh leo lên trên núi, trong chớp mắt đã đến độ cao của mấy người Tịch Thiên Dạ. 

 Sắc mặt Tịch Thiên Dạ trầm lãnh, Huyền Ly Thiên Hỏa phù trong tay vung ra, sau đó một tiếng vang thật lớn khiến tòa đại sơn mà khô lâu sinh linh chồng lên liền trực tiếp bị nổ chia năm xẻ bảy. Huyền Thiên Ly Hỏa cháy hừng hực đốt hàng loạt xương cốt thành tro bụi. 

 Nhưng khô lâu quái vật trong biển thực sự quá nhiều, một tòa núi cao bị tạc nứt liền có một tòa núi cao khác được gấp dâng lên, cơ hồ vô cùng vô tận. 

 "Rút lui!" 

 Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nói. Khô lâu quái vật bên trong biển quá nhiều, kiến nhiều cắn chết voi. 

 Hơn nữa thương thế hiện tại của hắn lại vô cùng nghiêm trọng, Huyền Thiên Ly Hỏa phù cũng chỉ còn lại ba khối, nếu tiếp tục hao tổn đương nhiên không phải là một việc tốt. 

 Rống! 

 "Chủ nhân, chúng ta rút lui ở đâu chứ?" 

 Liệt Diễm Hùng Sư Vương gào thét một tiếng, trừng lớn tròng mắt hỏa diễm nói. 

 "Tìm nơi có lục địa hoặc hòn đảo." 

 Tịch Thiên Dạ nói. Hắn tự nhiên có thể nhìn ra những khô lâu quái vật trên biển kia không thể thoát ly nước biển, nếu bọn hắn lên lục địa thì sẽ không bị chúng quấy rầy. 

 Hổ Tam Âm nghe vậy liền hóa thành một đoàn hắc quang chở mọi người chạy như bay trên mặt biển. 

 Khô lâu quái vật trên biển không ngừng truy sát đuổi theo, cũng may tu vi Hổ Tam Âm bọn hắn cũng không kém nên không hề xuất hiện bất kỳ sai lầm gì. 

 Tuy nhiên, khô lâu quái vật bên trong biển thực sự quá nhiều, nhất định phải nhanh chóng tìm đến lục địa nếu không sẽ bị bọn sinh linh quái vật kéo chết. 

 Rống! 

 Toàn thân Liệt Diễm Hùng Sư Vương thiêu đốt lên hỏa diễm đót một đầu khô lâu quái vật có thể so sánh với tu sĩ Ngũ cảnh vương thành tro tàn. 

 Hắn tả xung hữu đột đồ sát vô cùng hung tàn, khô lâu quái vật đụng phải hắn thì không chết cũng là tàn phế. 

 Mấy người Tô Hàm Hương cùng Điền Bộ Nguyên cũng vung vẩy trường kiếm kích phát ra từng đạo kiếm mang sắc bén đánh bay từng khô lâu quái vật nhảy lên lưng Hổ Tam Âm. 

 Mặc dù tu vi của khô lâu quái vật cũng không phải quá cao nhưng số lượng bọn chúng lại quá nhiều, chỉ sau chốc lát mà toàn thân Liệt Diễm Hùng Sư Vương cùng mấy người Tô Hàm Hương cũng đều là vết thương. 

 Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi ở vùng trung tâm được một đám người bảo vệ kĩ càng. Hắn không động thủ vì Nguyên Long Huyền Linh Quy gây cho hắn tổn thương quá lớn, Minh Hoàng Luyện Thi chi thể còn kém chút sụp đổ. Bây giờ hắn chỉ có thể tận lực chửa trị thân thể tàn phế, đặt tất cả tinh lực lên vết thương. 

 Cũng may bên trong Kỳ Hải có thần tính năng lượng vô cùng tinh thuần, Minh Hoàng luyện thi thuật hấp thu thần tính năng lượng hiệu quả hơn nhiều so với những năng lượng phổ thông, năng lực trị liệu tăng hơn gấp ba lần so với không gian bình thường. 

 Hơn nữa, thần linh chi lực của U Minh tộc bên trong thiên địa đồng nguyên đồng tộc với Minh Hoàng luyện thi thuật chính là bổ phẩm chất tốt nhất. 

 Đoàn người chạy trốn trên mặt biển một canh giờ nhưng khô lâu quái vật bên trong vẫn không ngừng công kích bọn hắn. Tất cả mọi người kể cả Hổ Tam Âm cũng đều có chút mệt mỏi nhưng lại không thể không chiến đấu. 

 Oanh! 

 Nước biển phía trước đột nhiên vang lên một tiếng nổ tung kinh thiên, nước biển khiến vô số khô lâu quái vật bị quét lên cao hơn vạn trượng, Hổ Tam Âm còn cách vài trăm dặm cũng bị sóng biển khủng bố đập trúng, sém chút bị đụng bay ra ngoài. 

 "Tình huống gì vậy chứ?" 

 Tô Hàm Hương đánh bay tất cả nước biển không để chúng thấm ướt quần áo nàng, sau đó ngạc nhiên nhìn vài trăm dặm bên ngoài trung tâm vụ nổ, năng lượng đáng sợ như vậy rốt cuộc là do ai tạo ra? 

 "Không ổn rồi! Nguyên Long Huyền Linh Quy! Công chúa điện hạ, chính là Nguyên Long Huyền Linh Quy." 

 Tần Tâm Duyệt kinh hô nói. Sau khi sóng biển qua đi, chỉ thấy một mai rùa to lớn với kích cỡ tương đương hòn đảo xông lên thiên không. 

 Thân thể to lớn như vậy thì dù cách vài trăm dặm cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, không phải Nguyên Long Huyền Linh Quy thì là gì. 

 Rống! 

 Nguyên Long Huyền Linh Quy ngửa mặt phóng lên trời gào thét, sau đó vô cùng hốt hoảng xoay người chạy. 

 Nhưng chưa chạy được bao xa thì hoàng loạt khô lâu trong nước biển liền bò lên trên lưng Nguyên Long Huyền Linh Quy điên cuồng gặm nhấm. 

 Hơn nữa, khác với tình huống mà Tịch Thiên Dạ bọn họ gặp phải, bên trong những khô lâu quái vật truy sát Nguyên Long Huyền Linh Quy lại có hơn hai mươi cỗ khí tức vô cùng to lớn, sức mạnh bùng lên không hề thua kém với Thiên Vương cao thủ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.