"Khinh Nhi, trong nhân tộc cũng có cường giả bất thế, chủng tộc có thể sinh hoạt trên thế gian mà không suy yếu tất có đạo lý riêng, ngươi cũng đừng có thành kiến quá sâu."
Tinh Hi Thiến cười nói.
"Dù sao thì trong mắt ta nhân loại là một loài sinh vật không thông minh, rõ ràng là sống theo tộc đàn, thực lực không mạnh lại lúc nào cũng thích nội chiến tự giết lẫn nhau."
Tinh La Khinh hừ nhẹ nói.
"Tốt, Đại giả đã đến, chúng ta cũng không thể nào khoanh tay đứng nhìn, ra ngoài đi."
Tinh Hi Thiến nghĩ rất rõ ràng, nếu như có thể thì nàng sẽ ra tay để ngăn cản tai nạn lần này cho nhân tộc, dù sao ở cùng một chiếc thuyền cũng là một loại duyên phận, nhưng nếu như không được thì nàng sẽ lập tức mang theo muội muội đào tẩu, có lẽ nàng không có lực lượng chống lại Đại Giả nhưng nếu chỉ là đào tẩu thì vẫn có mấy phần tin tưởng.
"Ghê tởm! Ta chỉ muốn ngăn trở thuyền hạm mấy ngày mà thôi, nào đoán được lại náo ra phong ba lớn như vậy kia chứ."
Sắc mặt kiếm khách cụt một tay khó coi vô cùng, dự tính ban đầu của hắn căn bản không phải thế này, sự tình bây giờ đã triệt để thoát ly khỏi khống chế của hắn.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đã đâm lao thì phải theo lao.
"Tất Khánh, lá gan của nhân tộc các ngươi thật quá nhỏ, từ xưa đến nay vẫn vậy."
Huyết Ảnh Nhân cười trào phúng nói.
"Người ngoại vực như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3717919/chuong-839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.