Hổ Tam Âm ngồi xổm trên vai Tịch Thiên Dạ nhìn hoang thú cao giai lít nha lít nhít trên mặt sông, cái miệng cười ngoác hết cả ra.
Nhiều hoang thú cao giai như vậy, nếu bọn họ tự mình đi tìm sợ là mấy chục năm thậm chí hơn trăm năm cũng chưa chắc có thể tìm được.
Cũng chính vì vậy mà Minh Hoàng Luyện Thi thuật mới bị coi là cấm kỵ, bị hạn chế không thể phát triển.
Hiện tại có nhiều hoang thú cao giai tự tìm tới cửa như vậy, sao hắn có thể không cao hứng được chứ.
Đương nhiên mặc dù Hổ Tam Âm cực kỳ thèm muốn nhưng cũng không dám lập tức xông lên chém giết, dù sao thì hắn cũng rất rõ đạo lý súng bắn chim đầu đàn, trong cao giai thú triều cũng có nhân vật hung ác, nếu bị những nhân vật kia để mắt tới sẽ tương đối phiền phức.
Trên mặt sông, mặc dù hoang thú đã vây kín Thiên Vương chiến hạm nhưng chúng cũng không lập tức phát động công kích, từng con xếp hàng thành đoàn chờ đợi mệnh lệnh tương đối có trật tự cùng kỷ luật.
Rõ ràng có hoang thú cường đại chỉ huy ở sau lưng nên chúng mới có thể khiến cho nhiều hoang thú như vậy cũng phải thành thành thật thật nghe lệnh.
Thời gian trôi qua thì càng ngày càng nhiều hoang thú trên mặt sông, rõ ràng bọn nó vẫn đang súc tích lực lượng, khi triệt để bùng nổ tất nhiên sẽ long trời lở đất.
Thiên Vương thuyền hạm cũng rất nhanh đã hoàn thành trận phòng ngự, từng nhánh đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3716138/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.