Có lẽ Những người khác không biết hung thủ là người nào, nhưng bọn hắn sao có thể không biết.
Chỉ là mấy tên Thiên Vương Hồng Bảo thương hội không nguyện ý ra mặt mà thôi.
Những hộ vệ kia tuần tra trên thuyền mỗi ngày, làm ra vẻ thần hồn nát thần tính, kỳ thật cũng chỉ là giả vờ giả vịt mà thôi.
"Có lẽ Hồng Bảo thương hội đã biết tất cả, chỉ là chưa có động tác mà thôi, chúng ta cứ mặc kệ đi, chỉ cần không trêu chọc đến chúng ta là được."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Mục tiêu của hắn là đi tới hoàng đô của bộ lạc Yên Nhạc cứu phụ vương và thân nhân của Tô Hàm Hương, không có hứng thú gây chuyện với người khác trên đường đi.
"Nếu bọn họ cứ trêu chọc chúng ta thì sao? Ta luôn có cảm giác chuyến đi này không yên ổn, hơn nữa sau khi Liêm Văn Long chiến bại rất có thể trong lòng đã có ý khác."
Hổ Tam Âm khẽ cau mày nói.
"Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, việc cấp bách chính là đề cao tu vi, đến lúc đó không cần quản là gió tới hay mưa tới."
Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt đáp, nói xong liền nhắm mắt lại tiếp tục tu luyện.
Hổ Tam Âm thấy vậy cũng không nói thêm gì nữa mà tiếp tục yên lặng luyện hóa tinh huyết Đế Cảnh, chỉ cần có thể đột phá mười đạo Minh Hoàng thi văn thì những cái được gọi là cao thủ Thiên Vương cũng không lọt vào mắt hắn.
"Mạc Cổ Trát, ngươi không dành tinh lực cho trận chiến then chốt, sao cứ chạy ra ngoài giết người thế?"
Trong một gian phổ thông, một người trung niên cụt tayl ạnh lùng nhìn đạo Huyết Ảnh trước mặt nói.
Huyết Ảnh như ẩn như hiện nhìn không thấy chân hình, chỉ có thể nhìn thấy một đoàn sương máu không ngừng vặn vẹo. Huyết Ảnh tương đối tà ác, tản ra mùi máu tanh nồng đậm, thậm chí có thể trông thấy từng sợi tàn hồn không ngừng thống khổ kêu thảm trong huyết vụ.
"Cạc cạc, giấu trên thuyền đã hơn hai mươi ngày, thực sự quá không thú vị, nếu không giết người, hút chút máu thì ta sẽ điên mất."
Huyết Ảnh cười quái dị nói, rõ ràng án mạng trên thuyền là hắn gây nên.
Người này tương đối hung lệ, chẳng những ưa thích giết người lại còn thích hút máu.
Kiếm khách Cụt một tay chán ghét nhìn Huyết Ảnh, nếu không phải Vương gia có lệnh thì hắn chắc chắn sẽ không hợp tác với người này. Hắn không rõ tại sao vương gia lại muốn một đầu tà ma khát máu tham dự vào nhiệm vụ của bọn hắn.
"Tất Khánh, ta hết sức không thích ánh mắt kia của ngươi, ta biết ngươi không chào đón ta nhưng tốt nhất là ngươi nên thu liễm một chút, bằng không lần sau ta sẽ hút máu của ngươi."
Huyết Ảnh tà tà cười nói, dù đối mặt với kiếm khách cụt một tay có tu vi Thiên Vương cảnh cũng không hề yếu thế.
"Tốt nhất là ngươi đừng gây thêm chuyện nữa, nếu hỏng việc lớn của vương gia thì ngươi cũng biết hậu quả rồi đấy."
kiếm khách Cụt một tay lạnh lùng nói.
"Không cần ngươi nhắc nhở, ta với vương gia của các ngươi cũng chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi, dùng hắn để dọa ta quả là cực kỳ ngu xuẩn. Huống hồ ta giết nhiều người trên thuyền như vậy, thậm chí bên trong còn có người của Hồng Bảo thương hội mà mấy tên Thiên Vương kia không phải cũng là thành thành thật thật không dám làm gì sao?"
"Hừ! chỉ là Bọn hắn không biết rõ thực lực cụ thể của chúng ta mà thôi, nếu họ biết chúng ta chỉ có hai người trên thuyền, nói không chừng đã động thủ."
Kiếm khách Cụt một tay tương đối không thích sự cuồng vọng của Huyết Ảnh, hợp tác với người như vậy rất có thể sẽ hỏng việc lớn.
Hơn nữa, Mạc Cổ Trát tùy ý giết nhân loại trên thuyền nên hắn cũng hết sức phản cảm.
"Sợ cái gì, một mình ta liền có thể đối phó hai người."
Huyết Ảnh nhân xem thường nói.
"Mạc Cổ Trát, vì sao ngươi chỉ giết nhân loại, Mạc Lận hà nhiều hoang thú như vậy vì sao ngươi không giết, máu của bọn hắn không ngon sao?"
kiếm khách Cụt một tay thở sâu nói ra.
"Hoang thú?"
Huyết Ảnh nhân nghe vậy sững sờ, rõ ràng hắn không ngờ kiếm khách cụt một tay lại nói như thế.
"Giết hoang thú cần đi sâu xuống nước quá phiền toái, đâu có thuận tiện như giết nhân loại."
Huyết Ảnh nhân thản nhiên nói.
"Hiện tại ta cho ngươi một nhiệm vụ, ngươi đừng giết nhân loại trên thuyền nữa mà đi giết hoang thú trong Mạc Lận hà đi."
kiếm khách Cụt một tay nói.
"Vì sao? Ngươi hẳn phải biết, nếu không có đầy đủ lý do thì ta sẽ không nghe lệnh của ngươi."
Huyết Ảnh nhân thản nhiên nói.
"Bởi vì viện trợ Vương gia phái tới trên đường đụng phải một chút phiền toái không thể lập tức đến đây trợ giúp chúng ta. bây giờ Chúng ta phải kéo dài thời gian, ít nhất không thể để Hồng Bảo thương hội đến Thu Cách Nhã đại bình nguyên trước khi bọn hắn lên thuyền."
Kiếm khách Cụt một tay nói. nếu lên lục địa bọn hắn liền rất khó khóa chặt đám người Hồng Bảo thương hội, nhiệm vụ rất dễ thất bại.
"Tốt! Ta đã hiểu."
Huyết Ảnh nhân nghe vậy cũng không nói thêm gì nữa, hóa thành một đoàn sương máu biến mất.
Nếu nhiệm vụ thất bại, chỗ tốt vương gia hứa hẹn với hắn cũng sẽ không có, hắn tự nhiên là không nguyện ý thấy việc này phát sinh.
Sáng sớm ngày thứ hai trên thuyền không có hành khách tử vong.
Nhưng khiến người ta kỳ quái chính là trên thuyền lại có một bộ thi thể hoang thú, hoang thú kia bị mở ngực mổ bụng, hàng loạt nội tạng chảy ra, mùi máu tươi nồng nặc bao phủ cả thuyền.
" Thi thể Lam văn Giao Long!"
Một đám hộ vệ đội vây quanh thi thể hoang thú, Hạ Tín Nghiêm đi ra từ trong đám người kiểm tra tình huống cụ thể một hồi, liền ngưng trọng nói ra.
"Lam văn Giao Long sinh hoạt sâu dưới lòng Mạc Lận hà, Vương cảnh bình thường cũng không thể đi đến độ sâu kia, tại sao nó lại có thể bị giết chết rồi vứt xác trên thuyền?"
Phó đội trưởng Hộ vệ đội nói, tu vi hắn không kém, chính là cao thủ Ngũ Vương cảnh.
Sau khi phát sinh sự kiện giết người, nhiệm vụ tuần tra trên thuyền liền do hắn phụ trách.
" Có lẽ cao thủ Vương cảnh không thể lẻn vào lãnh địa của lam văn Giao Long nhưng chuẩn Thiên Vương hoặc Thiên Vương lại có thể làm được."
Hạ Tín Nghiêm sắc mặt khó coi nói.
"Ý của ngươi là kẻ đang tác quái kia chính là một tên chuẩn Thiên Vương, thậm chí là Thiên Vương chân chính?"
Phó đội trưởng chấn động thân thể, sắc mặt khẩn trương nói.
Mặc kệ là chuẩn Thiên Vương hay Thiên Vương chân chính muốn giết hắn đều là dễ như trở bàn tay, mỗi lúc trời tối hắn đều phải đi tuần sao có thể không sợ.
"Xem ra thật sự phiền phức lớn rồi."
Hạ Tín Nghiêm mơ hồ thấy không ổn, làm thuyền trưởng nên hắn cũng biết được nhiều chuyện hơn.
"Hi vọng hết thảy đều nằm trong khống chế của chúng ta."
Cuối cùng vẫn không thể tra được gì, trong lòng của hắn chỉ có thể nghĩ như vậy.
Từ hôm đó trở đi, trên thuyền liền không có thêm người chết nhưng mỗi ngày đều có thi thể hoang thú bị ném lênthuyền.
Bởi vì hàng loạt huyết dịch hoang thú nên Thiên Vương chiến hạm bị mùi tanh cùng mùi máu tươi nồng đậm bao phủ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]