Chương trước
Chương sau
Tất cả mọi người đều trợn mắt hốc mồm, ngay cả người của Hồng Bảo thương hội người cũng vậy. 

 Đang êm đẹp tự dưng lại xuất hiện mâu thuẫn, hơn nữa còn liên lụy đến người thừa kế của Thân Đồ gia tộc và Tư Đồ gia tộc. 

 "Tình huống như thế nào, sao tên điên lắm tiền kia lại xung đột với người thừa kế củaThân Đồ gia tộc." 

 "Quá điên cuồng, dám túm cổ Thân Đồ Vũ Tinh như là tóm con gà, hắn không sợ bị Thân Đồ gia tộc truy sát đến chết sao." 

 "Ngươi đang làm gì, mau thả hắn ra, hắn chính là người thừa kế của Thân Đồ gia tộc, nếu Thân Đồ Vũ Tinh gắp chuyện bất trắc thì không ai cứu được ngươi." 

 Tư Đồ Trình lo lắng tiến lên, muốn đẩy tay Tịch Thiên Dạ ra, nhưng lại bị Tịch Thiên Dạ tùy tiện phất tay một cái quỳ trên mặt đất ói máu. 

 "Ngươi..." 

 Thân Đồ Vũ Tinh bị túm cổ nửa ngày nói không nên lời, chỉ có thể trừng mắt nhìn thẳng vào Tịch Thiên Dạ. Hắn nằm mơ cũng không ngờ tên nhà quê trước mắt lại gan lớn như vậy, tu vi cũng cao khó tưởng. 

 Tô Hàm Hương và mấy người Tần Tâm Duyệt cũng là sắc mặt kinh biến, nhưng không ai tiến lên khuyên can Tịch Thiên Dạ, ngược lại toàn bộ đều nắm chặt vũ khí chuẩn bị liều mạng với đám Thân Đồ Vũ Tinh, bọn họ đã bị dồn nén quá nhiều, không ai muốn tiếp tục chịu uất ức như thế, chỉ cần có người dẫn đầu thì sẽ lập tức bùng nổ. 

 "Người trẻ tuổi, ngươi quá không biết sống chết, chẳng lẽ ngươi nghĩ không ai dám giết ngươi." 

 Từ đầu đến cuối biểu lộ của Tịch Thiên Dạ đều không có gì thay đổi, tựa như trong tay hắn chỉ là một con súc vật. Dưới ánh mắt không thể tin của tất cả mọi người, xoạt xoạt một tiếng, cổ của Thân Đồ Vũ Tinh đã bị vặn gãy. 

 Tịch Thiên Dạ tiện tay vứt thi thể Thân Đồ Vũ Tinh xuống đất như là ném rác, làn da nhợt nhạt, tứ chi cứng ngắc như là thây khô, đã chết không thể chết lại, mặc dù cao thủ Vương cảnh, dù bị bẻ gãy cổ cũng sẽ không chết, nhưng vào thời điểm bẻ gãy cổ Thân Đồ Vũ Tinh thì Minh Hoàng thi văn liền hút sạch sinh khí và huyết khí trong cơ thể hắn, thậm chí cả linh hồn cũng đã bị thôn phệ. 

 "Ngươi... Thế mà... Giết hắn..." 

 Tư Đồ Trình run run rẩy rẩy bò dậy, ngốc trệ chỉ mặt Tịch Thiên Dạ, hắn đến bây giời vẫn không dám tin tưởng những gì vừa diễn ra. 

 Người thừa kế của Thân Đồ gia tộc bị người ta giết chết ngay trước mặt mọi người! 

 Trên boong thuyền không ngừng vang lên tiếng thét và tiếng kinh hô, trong mắt không ít người tràn đầy bối rối cùng hoảng hốt. 

 Mặc dù Thân Đồ gia tộc vẫn kém cửu đại hoàng tộc, nhưng cũng là thế lực hạng nhất của Nhân tộc, thời điểm bình thường thì ngay cả cửu đại hoàng tộc cũng sẽ cho họ chút mặt mũi. 

 Thiên chi kiêu tử như thế lại bị giết chết trước mặt mọi người, rung động gây ra lớn có thể tưởng. 

 "Tên khốn, ngươi dám giết thiếu gia, ta với ngươi không đội trời chung." 

 Đám hộ vệ của Thân Đồ gia tộc đỏ hết cả mắt, từng kẻ phát điên nhào về phía Tịch Thiên Dạ, Thân Đồ Vũ Tinh chết, bọn hắn khó thoát trách nhiệm, không cẩn thận sẽ bị chôn cùng. 

 Tô Hàm Hương và Tần Tâm Duyệt rút trường kiếm ra khỏi vỏ, chuẩn bị đại chiến một trận. 

 Nhưng mà các nàng vừa mới rút kiếm, liền phát hiện tất cả mọi người đã ngã xuống, ba mươi mấy tên hộ vệ của Thân Đồ gia tộc, trong đó có hai vị Ngũ Vương cảnh, toàn bộ đều bị một thi văn vô cùng tà ác đâm xuyên, sau đó bị nâng lên trên không. 

 Khí tức sinh mệnh và huyết khí trong cơ thể họ trực tiếp bị thôn phệ, cuối cùng toàn bộ hóa thành vô số cỗ thây khô. 

 "Bảo hộ công tử!" 

 Bọn hộ vệ của Tư Đồ gia tộc như chim sợ cành cong, toàn bộ cùng nhau tiến lên vâyTư Đồ Trình vào giữa, sợ Tư Đồ Trình cũng dính độc thủ. 

 Tư Đồ Trình bị dọa choáng váng, người vừa rồi còn sống sờ sờ mà trong khoảnh khắc liền biến thành thi thể. Hơn nữa người chết lại chính là Thân Đồ Vũ Tinh và hộ về củaThân Đồ gia tộc, cả thân phận và địa vị đều không thua kém gì hắn, thậm chí còn mạnh hơn một chút. 

 Dù được hàng loạt hộ vệ vây quanh, Tư Đồ Trình vẫn cảm thấy hoảng hốt và run rẩy, người trước mắt đơn giản chính là ác ma, thật là quá đáng sợ. 

 Thiên Vương chiến hạm vang lên một trận còi của đội hộ vệ, toàn bộ hộ vệ đội đều đi ra, kể cả thuyền trưởng Hạ Tín Nghiêm và rất nhiều cao thủ khác, quảng trường yến hội bị vây chặt đến mức con kiến cũng chui không lọt. 

 người thừa kế của Thân Đồ gia tộc chết trên thuyền của bọn hắn, sự tình không hề nhỏ, nếu để ảnh hưởng lan ra sợ rằng Hồng Bảo thương hội sẽ gặp phiền phức. 

 Tịch Thiên Dạ hành động quá nhanh, Hồng Bảo thương hội muốn cứu người người cũng không kịp. 

 "Các hạ công nhiên giết người trên thuyền, có phải là ngươi không để Hồng Bảo thương hội vào mắt." 

 Hạ Tín Nghiêm đi ra, sắc mặt băng lãnh nhìn Tịch Thiên Dạ. 

 Hắn vừa mới trừng phạt Phùng Thượng, kết cục chẳng những không có hiệu quả chấn nhiếp, ngược lại nhanh như vậy lại xuất hiện án giết người. 

 Giết người thì cũng thôi, thế nhưng người chết lại là Thân Đồ Vũ Tinh, nếu xử lý không tốt thì vị trí thuyền trưởng của hắn chưa chắc đã giữ được. 

 "Hắn muốn hại ta, vì sao ta không thể giết hắn." 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. 

 "Ngươi không phục sao?" 

 Hạ Tín Nghiêm híp hai mắt lại. 

 Tịch Thiên Dạ nghe vậy cười nhạt một tiếng: 

 "Cứ coi như ta không phục đi." 

 "Thật can đảm! Đã như vậy thì ngươi cũng chết đi cho ta." 

 Oanh! 

 Hạ Tín Nghiêm bước ra một bước, khí tức khủng bố tới cực điểm bao phủ toàn bộ Thiên Vương thuyền hạm, không gian trong phương viên ngàn trượng đều bị áp súc như là tấm sắt trầm trọng. 

 Các hành khách lập tức cảm thấy trên vai như đang khiêng một ngọn núi, khó có thể hành động, có ít người thậm chí không thể động đậy. 

 "Tu vi thật mạnh, Hạ Tín Nghiêm không phải chuẩn Thiên Vương phổ thông, hắn đã lĩnh ngộ ra thiên thế, khoảng cách đến Thiên Vương cảnh chân chính không xa." 

 "Người kia thật sự là chán sống, ngay cả Hồng Bảo thương hội mà cũng dám khiêu khích, không trông thấy vết xe đổ của Phùng Thượng sao." 

 "Phùng Thượng vừa mới chết lại có người tiếp tục giết người, xem quy tắc của Hồng Bảo thương hội như không, thiếu niên mặc áo trắng kia thật sự quá mức cuồng vọng." 

 Đám hành khách cũng không quá xem trọng Tịch Thiên Dạ, dù sao ở trên thuyền thì Hồng Bảo thương hội cũng có lực lượng tuyệt đối, thậm chí nghe đồn còn có một Thiên Vương chân chính đang tọa trấn. 

 Hạ Tín Nghiêm mượn lực lượng thiên thế, hàng loạt thiên địa nguyên khí tràn vào trong cơ thể hắn, đồng thời hóa thành một cái nguyên khí lĩnh vực bao phủ toàn bộThiên Vương chiến hạm. 


 Tịch Thiên Dạ lãnh đạm nhìn Hạ Tín Nghiêm, hắn vẫn đứng yên tại chỗ, chỉ hơi hơi nâng tay lên, hàng loạt Minh Hoàng thi văn u ám tụ đến hóa thành một bàn tay thi văn lớn trăm trượng, vỗ lên trời. 

 Ầm ầm! 

 Bàn tay thi văn ẩn chứa sức mạnh to lớn không thể tưởng tượng nổi, tựa hồ có thể đập nát thiên địa, lĩnh vực mà Hạ Tín Nghiêm tạo ra dựa vào thiên thế lập tức tan rã rồi hóa thành mảnh vỡ tiêu tán vô hình. 

 Bàn tay thi văn như đập nát một quả bóng, không chịu chút ảnh hưởng gì, tiếp tục hướng về phía Hạ Tín Nghiêm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.