Chương trước
Chương sau
"Tịch công tử, các nguoi đi mua một chút Noãn Tâm thạch đi, mùa đông ở Mạc Lận hà sẽ rất lạnh, nếu không có Noãn Tâm thạch để chống lạnh thì sẽ rất khó chịu." 

 "Ồ? Vương cảnh cao thủ cũng không thể chống lại cái lạnh ấy sao?" 

 Tịch Thiên Dạ hiểu kỳ hỏi. 

 "Đương nhiên không thể, Mạc Lận hà vô cùng đặc thù, phía bắc giáp Bắc Minh hải mà không bị đông kết, phía nam giáp Thiên La hỏa sơn mà không bị khô kiệt, hàn khí phát ra vào mùa đông thì cả Thiên Vương cũng sẽ bị quấy nhiễu đến không thể nào tu luyện." 

 Tô Hàm Hương nói. 

 "Có gì phải sợ, có ta ở đây thì hàn khí nào cũng không thể lại gần chủ nhân được." 

 Liệt Diễm Hùng Sư Vương nghe vậy nhảy vọt lên, tương đối khinh thường nói. Hắn chính là hoang thú hỏa thuộc tính, nắm giữ lực lượng hỏa diễm lợi hại sao lại sợ hàn khí gì gì cơ chứ. 

 Tô Hàm Hương nghe vậy trợn mắt với Liệt Diễm Hùng Sư Vương một cái, tức giận nói. 

 "Tên sư tử nhỏ như ngươi thì biết cái gì, hàn khí mùa đông của Mạc Lận hà có thể trực tiếp thấu đến tận linh hồn, căn bản không thể dựa vào ngoại lực ngăn cản. Nếu không phải như thế thì bất kỳ Vương cảnh cao thủ nào cũng có thể ngăn cảnh những hàn khí kia rồi." 

 "Thẩm thấu vào linh hồn cũng không sợ, có Liệt Diễm Sư hồn của ta thiêu đốt hừng hực thì chỉ cần ở trong thể nội của chủ nhân liền có thể bảo vệ tâm linh và ý thức của chủ nhân rồi." 

 Liệt Diễm Hùng Sư Vương vẫn không phục, là vương giả của hỏa diễm thì không có bất kỳ hỏa diễm nào được hắn đặt trong mắt. 

 Tô Hàm Hương im lặng, trước kia nàng còn thấy tên sư tử con này thật đáng yêu, lúc này sao lại chướng mắt vậy nhỉ. 

 "Con rùa non như ngươi sao lại lắm chuyện thế nhỉ, Tô cô nương là muốn mời chủ nhân, cũng không có mời ngươi, nhiều chuyện vậy để làm gì chứ." 

 Hổ Tam Âm tét một phát lên trán của Liệt Diễm Hùng Sư Vương khiến cho hắn lập tức ôm trán kêu gào thảm thiết, ủy khuất ôm đầu gối ở một góc, từ khi có linh trí thì hắn thường xuyên bị Hổ Tam Âm đánh, bây giờ thì có thể tự nhận là người sợ Hổ Tam Âm nhất luôn rồi. 

 "Tô cô nương đã muốn mua Noãn Tâm thạch kia vậy thì chúng ta liền đi dạo một vòng đi." 

 Tịch Thiên Dạ cười nhạt một cái, nói. 

 Thiên Vương chiến hạm ngoại trừ khu cư trú ra còn có khu buôn bán, khu giải trí và khu ngắm cảnh, dù hơn vạn người cùng sinh hoạt trên thuyền cũng không mảy may chen chúc tí nào, so với thành trấn không khác gì nhau. 

 Khu buôn bán ở vào tầng thứ nhất của khoang tàu, mọi người tự mình thuê cửa hàng ở đây và bán ra sản phẩm của mình. 

 Tô Hàm Hương mang lên miếng vải che mặt màu bạc lên, với mỹ mạo của nàng thì mỗi lần ra ngoài thường sẽ đeo lên nếu không thì sẽ rất phiền phức. 

 "Tịch công tử, ngươi đừng thấy nhiệt độ trên chiến hạm lúc này bình thường mà nghĩ nhầm, đợi đến khi đi đoạn đoạn chủ lưu con sông thì hàn khí sẽ đến từ bốn phương tám hướng, lúc ấy nếu không có Noãn Tâm thạch thì căn bản không cách nào tĩnh tâm làm việc." 

 Tô Hàm Hương dẫn đường phía trước, hiển nhiên đây không phải lần đầu nàng đi Thiên Vương chiến hạm, đã tương đối quen thuộc với cách cục của nó, trực tiếp dẫn Tịch Thiên Dạ đến khu buôn bán. 

 Nàng không có đi về những tiểu thương kia, mà dẫn Tịch Thiên Dạ đi thẳng về phía Hồng Bảo lâu, bởi vì Hồng Bảo thương hội làm thủy lữ sinh ý nên mỗi ngày đều bôn ba khắp nơi, kỳ trân dị bảo thu thập được cũng khá nhiều, đa số đều là những vật được mang về từ vực ngoại, dù là trong toàn bộ Liên Bang Bộ Lạc Quốc cũng tương đối nổi tiếng. 

 "Hai vị khách quan, chúng ta có thể phục vụ được gì ạ?" 

 Nhân viên phục vụ của Hồng Bảo lâu tương đối cung kính, thái độ so với những nhân viên bán vé của Thủy Lữ công hội thì đúng là một trời một vực, bởi vậy có thể nhìn ra được vé tàu của Hồn Bảo thương hội vẫn luôn luôn không sợ bán không được. 

 "Chúng ta cần mua một chút Noãn Tâm thạch, số lượng đại khái cho bảy người dùng." 

 Tô Hàm Hương nói, nàng tính luôn cả Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương vào, mặc dù Liệt Diễm Hùng Sư Vương chính là hoang thú hỏa thuộc tính nhưng ở trên Mạc Lận hà thì cũng chưa chắc có thể ngăn cản toàn bộ được cỗ hàn ý kia, trừ phi không tu luyện, thời thời khắc khắc ở trong trạng thái cảnh giác. 

 "Nữ sĩ tôn quý, bởi vì hiện tại số lượng người mua Noãn Tâm thạch quá nhiều nên nhất định phải xếp hàng mới có thể mua được, bất quá xin ngài yên tâm, mỗi một chuyến thuyền thì chúng ta đều chuẩn bị đầy đủ số lượng Noãn Tâm thạch, cam đoan mỗi một người đều có thể mua được." 

 Nhân viên phục vụ mỉm cười nói, sau đó dẫn bọn họ từ Hồng Bảo lâu lên một quảng tường, chỉ thấy ở đó đã có một đội ngũ xếp hàng dài, có mười hàng, mỗi hàng lại có rất nhiều người. 

 "Nhiều người thế sao..." 

 Tô Hàm Hương cau mày lại. 

 "Hôm nay chính là ngày đi đầu tiên của chuyến hành trình, tất cả hành khách muốn mua Noãn Tâm thạch đều sẽ tập trung mua sắm vào trong một – hai ngày này." 

 Nhân viên phục vụ mỉm cười, nói. 

 "Nhiều người thế này thì sợ là dù xếp hàng đến một – hai canh giờ cũng chưa chắc có thể mua được." 

 Tô Hàm Hương từ nhỏ sinh hoạt trong sự yêu chiều đãi ngộ, cơ bản chưa từng xếp hàng để mua qua vật gì, nhìn vào cuộc chiến trước mặt kia hiển nhiên có chút chùn bước. 

 "Nếu như quý khách có vé tàu của khoang thuyền chí tôn hoặc là quý tộc thì có thể trực tiếp mua sắm, không cần xếp hàng chờ đợi." 

 Bất luận ở chỗ nào thì tiền tài và địa vị cũng đều là món pháp bảo mạnh nhất. Trên truyền thì hiển nhiên nhóm người ở trong khoang thuyền chí tôn và quý tộc sẽ có đặc quyền riêng. 

 Tô Hàm Hương nghe vậy thì lại bất đắc dĩ, bọn họ đều chỉ là vé tàu khoang thuyền phổ thông mà thôi, mà đây còn là lần đầu nàng cùng với Tịch Thiên Dạ ra ngoài mua sắm, kết quả là khiến người ta phải xếp hàng cùng nàng một hai canh giờ, ấn tượng cũng quá kém đi. 

 Tô Hàm Hương đã tuyệt vọng rồi, loại chuyện này trước đây căn bản không cần nàng tự mình ra mặt. 

 Có thể là nhân viên phục vụ của Hồng Bảo lâu thì nhãn lực hiển nhiên sẽ không kém, thấy biểu lộ của Tô Hàm Hương như vậy thì hắn đã biết được nàng không phải là khách nhân của khoang thuyền chí tôn hoặc là quý tộc rồi. 

 "Thật có lỗi, hai vị khách quan, có lẽ các vị chỉ có thể xếp hàng thôi." 

 Nhân viên phục vụ mỉm cười, mang theo vài phần áy náy kèm theo mấy phần thái độ giải quyết công việc. 

 Nhân viên phục vụ cười nhạt, trong nụ cười ấy có mấy phần khinh thường. Duy nhất một lần liền mua sắm tới ngàn vạn thánh thạch thượng phẩm, dù là những đại nhân vật ở khoang thuyền quý tộc cũng không dám xa hoa như vậy, huống chi vẻn vẹn chỉ vì không muốn xếp hàng mua Noãn Tâm thạch......Có tài lực cỡ này thì sao không trực tiếp mua một tấm vé quý tộc đi. 

 Trong Chân Mộc Linh Thổ, hoang thạch là tiền tệ cơ sở nhất, ở trên là thánh thạch và thiên vương thánh thạch, tỉ lệ hối đoái giữa chúng là 1: 100. 

 Nói cách khác, một khối thánh thạch tương đương với một trăm khối hoang thạch. 

 Một vé tàu phổ thông cũng chỉ mới trăm vạn hoang thạch, đây vẻn vẹn là một vạn thánh thạch thôi. Bởi vậy có thể thấy được ngàn vạn thánh thạch là một món tài phú khổng lồ cỡ nào.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.