Chương trước
Chương sau
Thịnh Hội Long quả được nhiều người biết đến, không chỉ có tu sĩ Thiên cơ Thánh thành mà các tu sĩ đến từ những khu vực khác trên đại lục cũng đến đây tham dự.

Mà Công lão Thiên Bảo cung xuất hiện ở Cự Quy Thánh thành cũng là vì tham dự thịnh hội Long quả.

Tịch Thiên Dạ liếc nhìn Chu Bách Hà một cái rồi không thèm để ý đến hắn mà cất bước đi về về phía Thiên cự Sơn.

"Nhiếp huynh chờ ta một chút."

Thiếu niên mặc áo xanh có chút mặt dày không có buông tha Tịch Thiên Dạ mà đuổi theo phía sau hắn.

Thiên Cự sơn chia làm 3 khu vực, vòng hạch tâm, vòng trong và vòng ngoài.

Vòng hạch tâm chính là trọng địa của Tán Sĩ Liên Minh, không được sự cho. phép thì người ngoài không thể tự ý đi vào.

Vòng trong thì là địa phương phồn hoa nhất thiên cự Sơn, tiếng người xuyên náo, bóng người nhộn nhịp.

Còn vòng ngoài thì có chút phức tạp, bởi vì quá rộng nên nơi này có rất nhiều môn phái nhỏ cùng mấy tiểu gia tộc chiếm cứ, có thể nói là ngư long hỗn tạp.

'Thậm chí nghe nói ở bên ngoài Thiên cự Sơn có có mấy quốc gia rất nhỏ cũng phụ thuộc vào Tán Sĩ Liên Minh.

Bởi vậy có thể thấy địa vực Thiên cự Sơn là rộng lớn cỡ nào.

"Nhiếp huynh, vòng hạch tâm của Thiên Cự sơn có mười hai ngọn chủ phong, vòng trong thì có ba sáu ngọn thuộc phong, thịnh hội Long quả lần này là mời hào. kiệt trong thiên hạ nhưng cũng chỉ có tu sĩ Tôn giả cạnh trở lên mới có tư cách tiến nhập vòng trong ba mươi sáu thuộc phong, còn vòng hạch tâm mười hai chủ phong thì chỉ có nhận được thư mời của Tán Sĩ Liên Minh cùng Vạn Vật liên minh mới có thể đi vào."

"Đúng rồi, Nhiếp huynh có thư mời thịnh hội Long quả hay không?”

Chu Bách Hà đuổi theo phía sau lưng Tịch Thiên Dạ, miệng không ngừng nói như chim hót líu lo, nếu người không biết còn tưởng rằng đã mấy trăm năm rồi hắn không có nói chuyện với ai qua.

"Thư mời?"

Tịch Thiên Dạ nghe vậy mí mắt nhảy lên, hắn cũng biết muốn tham gia thịnh hội Long quả thì phải có thư mời, nếu không thì không thể tiến vào vòng hạch tâm 'Thiên Cự Sơn, như vậy thì không thể tham dự khâu trọng yếu nhất của thịnh hội Long quả.

"Không có?"

Chu Bách Hà nhìn thấy biểu hiện của Thiên Dạ liền cười hắc hắc.

"Ngươi có sao?"

"Ta cũng không có."


Chu Bách Hà nghe vậy cũng cười khổ.

Hắn chính là không mời mà tới, làm sao có thư mời đây.

Tịch Thiên Dạ lười để ý tới Chu Bách Hà, ánh mắt nhìn về Thiên Cự Sơn lộ vẻ trầm tư.

Lấy thân phận của Nhiếp Nhân Hùng ở trong Thiên cơ Thánh thành, yêu cầu một tấm thư mời thịnh hội Long quả là chuyện rất đơn giản.

Nhưng đáng tiếc người này ở ẩn không thích ra ngoài, hoàn toàn không có hứng thú gì đối với Thịnh hội Long quả nên cũng không có thư mời.

Nếu không phải Hoa Tâm Tiên Tử chủ động mời, e là ngay cả Vân Mãng sơn mạch hắn cũng không muốn đến.

"Nhưng mà không có thư mời cũng chẳng sao, chỉ là không thể tham dự vòng hạch tâm mà thôi, nhưng lấy tu vi của hai người chúng ta tham gia vòng trong

thịnh hội thì không có vấn đề gì."

Chu Bách Hà lắc tay một cái, một cái quạt xếp xuất hiện trong tay hắn, nhẹ tay quạt lên quạt xuống, thật giống như một vị công tử phong lưu.

"Người có thể nhìn ra tu vi của ta sao?"

Tịch Thiên Dạ nhìn về Chu Bách Hà, khuôn mặt lộ vẻ nghiền ngẫm.

"Hừm, mặc dù không thể nhưng có lẽ cũng không quá thấp đi."

Chu Bách Hà hơi nghẹn lời nói.

Trên thực tế thế hắn hoàn toàn không nhìn ra được tu vi của Tịch Thiên Dạ, một chút xíu cũng không, đây mới là điểm mà hắn cảm thấy kinh ngạc cùng kỳ quái nhất.

"Mấy vị khách quan, ngủ lại sao?"

"Hai vị bằng hữu, Tây man bộ lạc chúng ta tổ chức lửa trại, có rất nhiều tu sĩ cao cấp đến tham dự, không biết hai vị bằng hữu có hứng thú hay không...


"Hai gia tộc Luyện khí Phong Lâm cùng tổ chức đại hội đấu giá, các vị bằng hữu đi ngang qua cũng đừng bỏ lỡ."

"Bắc sơn dược trai có vô số Thánh đan cao cấp giá rẻ, trăm năm một lần, trăm năm một lần, các vị bằng hữu tuyệt đối đừng bỏ lỡ."

"Thiện Hoa quốc thập tam Công chúa đang ở quốc đô luận võ kén rể, chỉ cần là thanh niên tuấn kiệt chưa đủ trăm tuổi đã đạt đến tu vi Thánh cảnh đều có thể

tham gia."

Vừa bước vào phạm vi Thiên cự Sơn, từng tiếng gào thét truyền đến, khắp nơi đều là mời chào, náo nhiệt không thể tưởng được.

Mà ở đây chỉ vẹn vẹn là vòng ngoài Thiên cự Sơn mà thôi.

Bởi vì thịnh hội Long quả nên toàn bộ địa vực Thiên Cự sơn đều trở nên rất náo nhiệt, những gia tộc cùng quốc gia phụ thuộc vào Thiên Cự sơn đều mượn nhờ cơ hội này để giới thiệu đồ vật của mình.

Thịnh hội Long quả còn chưa diễn ra nhưng vòng ngoài Thiên Cự sơn đã náo nhiệt ròng rã một năm.

Rất nhiều thế lực phụ cận Thiên Cự sơn mượn thịnh hội Long quả lần này để kiếm đầy bồn đầy bát.

Đương nhiên, một ít thương hội trên đại lục cũng không có khả năng bỏ lỡ cơ hội tốt như thế, tất cả đều tụ hợp về địa vực Thiên Cự sơn.

"Thật là nóng a." Chu Bách Hà vừa quạt vừa cảm khái nói.

Không phải ai đến Thiên Cự sơn đều có tư cách tham gia thịnh hội Long quả, mục đích bọn hắn tới đây đều là mượn nhờ sức ảnh hưởng mà thôi.

Bảo vật cùng tài nguyên trên đại lục liên tục không ngừng tụ hợp vào Thiên Cự sơn, mỗi thời mỗi khắc đều có không ít thế lực tổ chức thịnh hội của riêng mình.

Thật giống như Chu Bách Hà chưa từng trải qua sự đời vậy, sau khi đi vào Thiên Cự sơn thì hết nhìn đông lại nhìn tây, trông thấy đồ vật gì đều rất tò mò.

"Nhiếp huynh, chúng ta ở bên ngoài Thiên Cự sơn chơi mấy ngày nhé, dù sao thì khoảng cách thịnh hội Long quả diễn ra vẫn còn một quãng thời gian, không cần cuống cuồng đi vào vòng trong a."

Chu Bách Hà đưa ra đề nghị, không thể không nói, các thế lực tốn công tốn sức tuyên truyền cũng không uổng phí chút nào, ít nhất thì Chu Bách Hà cảm thấy rất hứng thú.

"Ngươi tự mình đi đi, ta lại không có trói buộc ngươi."

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt liếc nhìn Chu Bách Hà, sau đó không tiếp tục để ý hắn mà trực tiếp bay về hướng vòng trong Thiên Cự sơn.

Vòng ngoài Thiên Cự sơn đã náo nhiệt như vậy, khẳng định vòng trong sẽ càng thêm náo nhiệt, mà không ít bảo vật chân chính không xuất hiện ở vòng ngoài rất có thể sẽ xuất hiện ở vòng trong hoặc là vòng hạch tâm.

Tịch Thiên Dạ không muốn chậm trễ thời gian, thứ mà hắn cần chưa chắc sẽ xuất hiện ở vòng trong hay vòng hạch tâm, hắn tới này cũng chỉ là thử vận may mà thôi.

"Thật sự là không thú vị." Chu Bách Hà nhìn bóng lưng Tịch Thiên Dạ, bĩu môi nói.

Tuy nhiên hắn không có tự mình rời đi, con ngươi to đảo một vòng, sau đó liền nhắm mắt đuổi theo Tịch Thiên Dạ.

'Từ vòng ngoài đến vòng trong khá là xa, người bình thường cả đời cũng đi không đến, Tịch Thiên Dạ phải bay một ngày mới đến.

Tại điểm giao nhau giữa vòng trong và vòng ngoại luôn có hộ vệ trông coi, chỉ có tu sĩ Tôn Giả cảnh trở lên, hoặc là người có thư mời, mới có thể tiến vào vòng trong.

'Trên người Tịch Thiên Dạ cùng Chu Bách đều tản ra Thánh đạo pháp tắc, đó là biểu tượng Thánh Nhân, tự nhiên không có người ngăn cản bọn hắn.

Vòng trong có ba mươi sáu ngọn thuộc phong nhưng chỉ có mười bảy ngọn thuộc phong được dùng để tiếp khách, mà nổi danh nhất vòng trong dĩ nhiên chính là Tượng Ma phong.

Bên trên Tượng Ma phong có đến năm tòa sơn thành, được xưng là một đại thành, bốn tiểu thành.

Nằm tòa sơn thành trên Tượng Ma phong chỉ tiếp đãi tu sĩ Thánh cảnh trở lên, mà đại thành thì chỉ có tu sĩ Thánh cảnh thượng vị trở lên mới có thể đi vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.