Trong mắt của Tiêu Trường Vũ lóe lên vẻ thất vọng, bỏ lỡ cơ hội đoạt được thi thể của Ngân Nguyệt Lang Vương không thể nói là không tiếc nuối, nếu như cỗ thi thể ấy rơi vào tay Thiên Phù tông bọn họ thì sợ là có thể nuôi dưỡng ra được lượng lớn Thánh Nhân thể tu, thậm chí bản thân hẳn còn có cơ hội mượn nào bản nguyên tâm huyết của Ngân Nguyệt Lang Vương để khiến tu vi tiến thêm một bước.
"Trương tiên tử, nếu Kiếm Đế cung muốn bán thi thể của Ngân Nguyệt Lang Vương thì thỉnh cầu tiên tử thông tri cho Tiêu mỗ một tiếng. Bây giờ xin phép không quấy rầy nữa, cáo từ."
Tiêu Trường Vũ hơi hành lễ, sau đó mang theo người của Thiên Phù tông rời đi.
Theo như hắn thấy, Trương Huân Y đã không bán thi thể của Ngân Nguyệt Lang Vương cho hắn thì hơn nửa là chuẩn bị mang tới đấu giá ở thịnh hội long quả.
Bởi vì chỉ có đấu giá ở trong thịnh hội long quả mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất, nếu tự mình giao dịch một - một thì rất khó đạt được giá cao.
Nghĩ đến đây, Tiêu Trường Vũ cũng không cưỡng cầu nữa, hắn còn không đủ can đảm để trắng trợn cướp đoạt từ trong tay của Trương Huân Y, chỉ có thể cáo từ rời đi.
Đương nhiên, nếu như thi thể của Ngân Nguyệt Lang Vương được đem ra đấu giá ở thịnh hội long quả thì hắn vẫn sẽ ra giá mua.
Đoàn người của Thiên Phù tông nhanh chóng rời đi, hóa thành một điểm sáng nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3644775/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.