Chương trước
Chương sau
Sắc mặt Ba vị Bán Đế của Viêm Quy tộc âm trầm đến cực điểm, tình huống không có đơn giản như trong tưởng tượng của bọn hắn, hiển nhiên linh hồn thần bí kia có biện pháp nào đó để tiếp tế năng lượng, giải quyết vấn đề cho Cự Quy. thánh tôn, nếu bọn hắn vẫn muốn dùng cách tiêu hao năng lượng của Cự Quy thánh tôn thì sẽ gặp phải vấn đề rất lớn.

Không chỉ có cơ giới, phi xa, phi cơ mà rất nhiều bá tánh bình dân trong Cự Quy Thánh Thành đều đang chạy trốn, chiến tranh sẽ không vì bọn hắn là dân thường mà bỏ qua, một khi dính phải chính là tử vong.

Khu vực khác của Cự Quy thánh thành cũng không bị gì, dù sao khoảng cách quá xa nên không bị ảnh hưởng nhiều. Nhưng ở trong khu trung tâm tòa thành chính là khu vực trọng tâm, rất nhiều người quyền quý cùng giai cấp có tiền đang hối hận vì sao mình lại ở khu vực trung tâm này, vậy khác nào tìm chết cơ chứ?

Thiên Bảo các, mặc dù là chiến đấu ở khu trung tâm nhất nhưng ở đây lại không bị ảnh hưởng tý nào.

Bởi vì toàn bộ trận pháp cùng cấm chế của Thiên Bảo các đều là thượng cổ cấm chế, dù cho Bán Đế muốn công phá Thiên Bảo các cũng không dễ dàng. Mà bối cảnh của bọn họ lại vô cùng phi phàm nên không phải ai cũng muốn trêu chọc, thời điểm chiến đấu sẽ tận lực tránh khỏi Thiên Bảo các.

Cho nên dù đang chiến đấu ở khu trung tâm nhất nhưng đây lại là nơi tránh nạn tốt nhất, đoàn người Vân Phượng cổ quốc đều đang trốn trong Thiên Bảo các, bởi vì khu vực khác của Cự Quy thánh thành đang bị quân đội của Viêm Quy tộc phong tỏa, nếu bọn hắn bị lộ thì rất nguy hiểm.

Tâng cao nhất của Thiên Bảo các, Trương Giang Cổ rung động nói: "Đoàn linh hồn kia lai lịch thế nào mà lại có bản lĩnh lớn đến như thế?"

Một người đã quấy toàn bộ Cự Quy thánh thành long trời lở đất thì sợ rằng chỉ có tồn tại Thiếu Đế trên bảng mới có thể làm được như thế đi.

"Đoàn linh hồn kia không đơn giản, rất có thể liên lụy với một số tồn tại cấm kị"

Sắc mặt công lão ngưng trọng nói.

Là nguyên lão của một thượng cổ dị tộc truyền thừa từ thượng cổ đến nay, hắn biết khá nhiều về một số linh hồn cường đại trong Thái Hoang thế giới có thể liệt vào tồn tại cấm kị.

Cái gọi là tồn tại cấm kị chính là không thể đề cập, không thể trêu chọc không thể tưởng tượng được, họ căn bản không cùng thế giới với bọn hắn.

"Chúng ta muốn báo chuyện này lên tổng bộ hay không?” Trương Giang Cổ nói.

"Nói nhảm, tình báo nghiêm trọng như vậy đương nhiên phải báo cáo lên. Tình thế hiện tại vi diệu thế nào không phải ngươi không biết, chỉ cần sơ sẩy một cái là có thể vạn kiếp bất phục, dù là Thiên Bảo cung chúng ta cũng không ngoại lệ, tất cả thế lực đều phải chú ý mới có thể tồn tại được."

Công lão lạnh lùng nói.

Đại lục đã nổi sóng mãnh liệt, trời đất tùy thời đều có thể sụp đổ. Một đoàn linh hồn thần bí xuất hiện, nhìn mặt ngoài có lẽ không có liên quan gì nhưng thường thường khi ngươi không chú ý, nó sẽ trở thành dây dẫn nổ lật úp cả đại lục, tất cả hiểm họa mà ngươi không thể biết rõ được sẽ phát sinh.

Trong lịch sử, sự tình giống như vậy vẫn phát sinh thường xuyên. Ai dám khẳng định, đoàn linh hồn thần bí kia không có quan hệ gì với ma tộc?

Hoặc là không có quan hệ với yêu tộc? Thậm chí, nói không chừng nó còn có quan hệ với một số †ồn tại cấm kị.

Dù sao trong Nam Man đại lục này không thể nào xuất hiện yêu nghiệt như thế được, chỉ có những tồn tại thần bí như ma tộc, yêu tộc hay thậm chí là những cấm kị xung quanh Nam Man đại lục này mới có thể đào tạo ra được linh hồn thể không bình thường như vậy được.

Trương Giang Cổ nghe thấy vậy âm thầm kinh hãi, không ngờ rằng việc này lại nghiêm trọng như thế, cái gọi là cấm khu kia hắn không biết, khái niệm đó quá mức mông lung.

Nhưng Ma tộc cùng Yêu tộc thì hắn biết rất rõ, bọn hắn căn nguyên tai họa của thiên địa, có dính líu với thượng cổ thần chiến, chúng chính là mầm tai vạ lớn nhất còn sót lai từ thời thượng cổ.

Dựa theo phỏng đoán của sinh linh trên Nam Man đại lục thì đại bản doanh của Thâm Uyên Ma tộc cùng với Thượng Cổ Yêu tộc không nằm trên đại lục mà ở trong một số khu vực cấm kị.

Hoặc là nói Nam Man đại lục thuộc về một góc vắng vẻ của một cấm khu nào. đó.

Trong mắt Công lão hiện lên vẻ lo lăng, từ khi Thiên Lan di tích tách rời đã gieo xuống một tai họa ngầm cho đại lục, mặc dù Thiên Lan dị tộc bọn hắn cũng không diệt vong nhưng Thâm Uyên Ma tộc bị vây ở trong Thiên Lan di tích cũng như vậy mà hiện tại còn được Lam Mị ma nữ cứu ra, thậm chí Thủy tổ của Ma tộc cũng đã thoát khỏi trấn áp.

Trong vòng trăm năm, Thâm Uyên Ma tộc xuất thế, Thượng Cổ Yêu tộc vạn năm không ra cũng xuất hiện, mặc dù bây giờ bọn chúng chưa có động tĩnh gì nhưng mọi người đều ý thức được đây chỉ là yêu tĩnh trước cơn bão mà thôi.

Trương Giang Cổ không dám quấy nhiễu Công lão trầm tư, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn rất muốn biết xem cuối cùng thì Viêm Quy tộc có thể triệt để trấn áp Cự Quy Thánh Tôn, thậm chí là có bắt được linh hồn thần bí kia không. Trong Cự Quy thánh thành thì lực lượng của Viêm Quy tộc không thể khinh thường.

Bầu trời bên ngoài âm u, bốn đại quân của Viêm Quy tộc đã triệt để tiến vào. trạng thái chiến tranh.

Chỉ thấy lít nha lít nhít quân sĩ bay ra từ trong quân khu, bọn chúng được trang bị kỹ lưỡng, kỷ luật nghiêm ngặt, mọi hành động đều ngay ngắn trật tự.

Là Cơ Giới đại tộc, phương thức chiến đấu của bọn hắn không phải là đánh nhau điên cuồng mà tất cả mọi quân sĩ của Viêm Quy tộc đều có máy móc điều khiển trong tay, rất nhiều vũ khí dân dần bay ra, chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.