Chương trước
Chương sau
Nàng tự nhiên là không thể trông chờ gì vào Phúc Hải thái tử rồi, hắn đơn giản chính là một phế vật, chỉ có cầu cứu Viêm Quy tộc mới có một chút hi vọng sống.

Trước đây Viêm Quy tộc chỉ đáp ứng hỗ trợ Huyết Tinh Quỷ Tước tộc tìm kiếm tung tích của tiểu công chúa Vân Phượng cổ quốc, nhưng sẽ không nhúng tay vào, muốn Viêm Quy tộc hành động thì phải đáp ứng một yêu cầu khác của Viêm Quy tộc.

Dĩ nhiên là Tước Vân Đồng không tình nguyện đáp ứng điều kiện của Viêm Quy tộc rồi, nhưng giờ khắc này thì chẳng còn cách nào khác.

Nếu không thì Viêm Quy tộc rất có thể thật sự trơ mắt nhìn nàng chết trong tay người thần bí kia.

"Các hạ, dừng tay đi, dám cản đảm giết Tước Vân Đồng tiểu thư thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, ngươi căn bản không gánh nổi đâu."

Một giọng nói nhàn nhạt bỗng vang lên, trước người Tước Vân Đồng bỗng xuất hiện một bóng người màu trắng, khí tức tản mát ra không mãnh liệt nhưng vẫn có thể khiến cho Thập Lục Thiên Cung Kiếm trận của Tịch Thiên Dạ hơi dừng lại, phảng phất bị đông cứng trong hư không.

Bóng người đó đi về trước mặt Tước Vân Đồng, bàn tay khô héo búng ra một ngón, đánh vào hồn kiếm của Tịch Thiên Dạ, leng keng một cái, hồn kiếm bị đánh bay ra khỏi cơ thể của Tước Vân Đồng.

Không bị hồn kiếm khóa lại, Tước Vân Đồng tự nhiên khôi phục tự do, lập tức dịch chuyển khỏi đó, rời xa ngàn trượng trong nhá mắt, trong lòng vẫn vô cùng sợ hãi.

Gương mặt tinh xảo quyến rũ đã hoàn toàn trắng bệch ra, một màn như đi dạo quanh Quỷ Môn Quan kia thật sự là nàng không muốn trải nghiệm lần nào. nữa.

"Ngươi là người nào?”

Tịch Thiên Dạ thu lại kiếm trong tay, thản nhiên nhìn về bóng người trước mắt kia.

Người đó rất mạnh, sợ là còn mạnh hơn cả Tước Vân Đồng, thậm chí còn không phải mạnh hơn một điểm.

Mặc dù trên cảnh giới vẫn là Đại Thánh, nhưng lực lượng lại khác biệt so với Tước Vân Đồng như trời với đất, không ở cùng một đẳng cấp.

Nếu hắn đoán không sai, người trước mắt này hẳn là bán bộ Đế cảnh, không phải Đế giả nhưng phải mạnh hơn Đại Thánh nhiều lắm.

"Quy Điền Ba nguyên lão."

"Một trong tam đại cổ nguyên lão của Viêm Quy tộc, Quy Điền Ba nguyên lão, vậy mà lão nhân gia đang trấn thủ ngay trong Cự Quy thánh thành."

"Quy Điền Ba nguyên lão đã trở thành bán Đế từ rất nhiều năm trước, tu vi thâm bất khả trắc, sợ là không ai trong Cự Quy thánh thành này có thể đối kháng với lão, người của Vân Phượng cổ quốc sợ là phải gặp thảm cảnh."

"Linh hồn thần bí kia mặc dù rất mạnh, nhưng hẳn là không cách nào chống lại Quy Điền Ba nguyên lão, hắn hẳn là còn kém bán Đế rất nhiều, nếu không cũng không cần phải tốn nhiều thời gian để giết Tước Vân Đồng như vậy."

Đám tu sĩ đang xem náo nhiệt trong Cự Quy thánh thành nghị luận âm ï, một trong tam đại cổ nguyên lão của Viêm Quy tộc - Quy Điền Ba nguyên lão xuất hiện như là trực tiếp ném một quả bom xuống, mọi nơi lập tức sôi trào lên, cái gọi là xem náo nhiệt không chê sự tình lớn chính là đây, ngay lập tức có thêm lượng lớn người xuất hiện quanh đó, vây kín phương viên trăm dặm quang Thiên Bảo các.

Theo Quy Điền Ba nguyên lão xuất hiện, Viêm Quy tộc cũng triệt để xuất động.

Rất nhanh, lực lượng của Viêm Quy tộc trong Cự Quy thánh thành đều đã xuất hiện.

Rất nhiều tu sĩ của Viêm Quy tộc vây chặt Thiên Bảo các khổng lồ lại, chặt kín như nêm cối.

Trên bầu trời cũng xuất hiện hàng trăm hàng ngàn khôi lỗi cơ giới, những khôi lỗi cơ giới kia đều rất cường đại, bất kỳ một cái nào cũng kém hơn Thánh Nhân.

Số lượng phải nói là lít nha lít nhít, chỉnh chỉnh †ề tề xếp hàng trên không trung, như là thiên binh vạn mã.

Ai cũng không biết đến cùng thì Viêm Quy tộc có bao nhiêu khôi lỗi cơ giới, nhưng vẻn vẹn trước mắt thôi cũng đã đạt đến số lượng ba ngàn cái, mà toàn bộ đều là khôi lỗi thánh giai, có thể so với Thánh Nhân phổ thông.

Đại quân khôi lôi cơ giới thánh giai khổng lồ như thế sợ là bán Đế gặp phải cũng sẽ vô cùng kiêng ky, thậm chí chạy trối chết.

Một màn này khiến rất nhiều người rung động, nhận thức rõ ràng sợ sự uy nghiêm không thể khiêu khích của Viêm Quy tộc trong Cự Quy thánh thành, nếu không là bán Đế cũng chỉ có thể ôm hận chết đi.

Sắc mặt nhóm người Vân Phượng cổ quốc xám như tro, trong Cự Quy thánh thành thì bọn họ làm sao đấu với Viêm Quy tộc được?

Viêm Quy tộc mặc dù không có Đế, không thể làm chủng tộc nhất lưu nhưng lại có tam đại cổ nguyên lão, mỗi một vị đều là tồn tại cấp độ bán Đế.

Mà Cự Quy thánh thành đã được Viêm Quy tộc kinh doanh hơn trăm năm, toàn bộ thành trì đều được cơ giới hóa, trận pháp trận đồ cũng tương đối hoàn thiện.

Đừng nói nhóm người như mấy con mèo nhỏ bọn họ, dù là Đế xâm lẫn cũng không thể đánh phá Cự Quy thánh thành trong thời gian ngắn.

Vân Tiểu Thanh ôm chặt lấy Vân Tử Vận, thân thể run nhè nhẹ, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng và không cam lòng. Bọn họ.....thật sự phải chết hết ở đây sao?

Tất cả tu sĩ của Vân Phượng cổ quốc đều tuyệt vọng bi thương, dù đã sớm ôm quyết tâm quyết tử, nhưng trước cái chết thì ai có thể chân chính thản nhiên đối mặt đâu?

"Ngươi rất mạnh, chỉ vẻn vẹn là linh hồn thể liền cường đại như thế, lão hủ chưa từng thấy, thật sự là bội phục năng lực của các hạ, cho nên cũng không muốn làm khó dễ các hạ. Chỉ cần các hạ nguyện ý không nhúng tay vào sự tình của Vân Phượng cổ quốc, hiện tại có thể chủ động rời đi."

Quy Điền Ba thản nhiên nói, ánh mắt lão nhìn về phía Tịch Thiên Dạ có chút kỳ lạ, có tò mò, mà cũng có kiêng kị.

Lão hiểu được vẻn vẹn linh hồn thể liền cường đại như thế có ý vị như nào, nhân vật như vậy tuyệt đối không đơn giản, khẳng định vượt xa khỏi phạm trù lý giải của mọi người.

Thiên Lan dị tộc không phải thổ thân của đại lục Nam Man, tầm mắt chỉ đặt ở đại lục Nam Man. Bởi vì truyền thừa thượng cổ và hoàn cảnh sinh tồn đặc thù, kiến thức và hiểu biết của Thiên Lan dị tộc không quá khác biệt với thời đại thần thoại thượng cổ.

Bọn hắn sẽ không lấy tiêu chuẩn và tư duy của đại lục Nam Man để phán đoán một người.

Sau khi biết Tịch Thiên Dạ chỉ vẻn vẹn là linh hồn thể còn cường đại như này, Quy Điền Ba liền hiểu được người này không thể khinh thường.

Cho nên nếu Tịch Thiên Dạ nguyện ý chủ động rút đi, lão cũng sế không tự nhiên mua dây buộc mình, gây chuyện với cường địch như này.

Dù sao nhân vật thần bí như vậy, dù là lão phát động tất cả lực lượng của Viêm Quy tộc cũng không chắc có thể bắt hắn lại.

Đám người chung quanh nghe vậy đều nhạc nhiên nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, có chút kỳ quái.

Thế mà Viêm Quy tộc lại nguyện ý thả linh hồn thể thần bí kia đi!?

Ở đây có ai ngốc đâu, tự nhiên hiểu được đến cả Viêm Quy tộc cũng không tình nguyện đắc tội người thần bí kia.

Làm như thế không chỉ vì Viêm Quy tộc, cũng là vì lưu lại hi vọng sống cho người thần bí kia.

"Có chút ý tứ, Quy Điền Ba lão gia giả kia trước nay vô cùng giảo hoạt, dựa theo lẽ thường thì lão ta căn bản sẽ không làm việc thả hổ về rừng như vậy, đánh cược trên nhân phẩm của người khác hiển nhiên cũng tương đối mạo hiểm, xem ra Quy Điền Ba sợ là không có triệt để năm chắc có thể lưu lại người kia, cho nên mới làn như này."

Kết luận này khiến trong lòng mọi người càng thêm hoảng sợ.

Viêm Quy tộc trong Cự Quy thánh thành cường đại cỡ nào kia chứ, dù là Đế chân chính đến đây cũng phải nhường nhịn một - hai, vậy mà lại không nắm chắc. lưu lại một linh hồn thể.

Ánh mắt của mọi người nhìn về phía càng thêm khác lạ.

Quy Điền Ba thật không đơn giản, là một lão hồ ly, lão làm vậy khẳng định có đạo lý của nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.