Chương trước
Chương sau
Thời gian một khắc đồng hồ trôi qua rất nhanh, sinh linh trong Thiên Lan Thế Giới vẫn chưa thể hoàn toàn rút lui, mà trên người Tịch Thiên Dạ đã xuất hiện từng vết nứt đỏ ngòm, một vết máu từ trên mi tâm kéo xuống gần như chia người hắn ra làm hai, không ngừng có máu tươi tràn ra.

"Chủ nhân”

Mấy người Long Thiên Nhi đứng ở bên người Tịch Thiên Dạ, vừa khẩn trương vừa đau lòng.

Bọn họ là hộ vệ của Tịch Thiên Dạ nên tự nhiên không cùng các tộc nhân khác rút lui, mà vẫn luôn thủ bên người Tịch Thiên Dạ.

"Các ngươi cũng nên rời đi."

Tịch Thiên Dạ nhìn bốn người một chút, thản nhiên nói. "Không được, chúng ta nhất định phải đi theo chủ nhân." Bốn người dồn dập lắc đầu không chịu rời đi.

Tịch Thiên Dạ mỉm cười, trong lòng hơi ấm áp, bốn thiếu niên thiếu nữ này từ nhỏ đã sống ở trong thôn trang ngăn cách với bên ngoài, tâm tư đơn thuần, một khi đã nhận định mục tiêu thì sẽ xem nó trở thành tín niệm.

Tịch Thiên Dạ sống một đời, cũng đã trải qua quá nhiều, từng có người phản bội hắn, cũng từng có người trung thành với hắn. Mà những ai trung thành với hẳn, Tịch Thiên Dạ chưa bao giờ bạc đãi bọn họ.

"Bốn người các ngươi nhớ kỹ, sau khi đi đến thế giới Thái Hoang thì hãy gia nhập một tổ chức gọi là Thiên Bảo cung, ở nơi đó chờ ta trở về."

Tịch Thiên Dạ nhìn bốn người thật sâu, giơ tay điểm về phía trước, bốn sợi kim quang bắn ra, phân biệt chui vào trong mi tâm của bốn người.

Bốn sợi kim quang kia chính là bốn môn truyền thừa, là bốn môn pháp môn cao cấp có thể tu luyện thành tiên, bên trong thế giới Thái Hoang này gần như không tồn tại.

Bốn người muốn nói cái gì, nhưng Tịch Thiên Dạ không chờ bọn họ nói ra, trực tiếp vung tay lên, đẩy bốn người bọn họ đi vào thế giới Thái Hoang.

"Lần này thật sự là thua thiệt lớn."

Tịch Thiên Dạ cúi đầu nhìn xem cơ thể tràn đầy vết rách của mình, không ngừng có hỗn độn khí tức thoát ra ngoài, khế cười khổ.

Hỗn độn lực lượng quả nhiên đáng sợ, hậu quả còn nghiêm trọng hơn so với hắn tưởng tượng, nhưng chuyện cho tới bây giờ cũng đã không có đường lui, chỉ có thể kiên trì.

Sinh linh trong Thiên Lan Thế Giới vẫn còn đang rút lui, mặc dù đã qua thời gian một khắc đồng hồ nhưng Tịch Thiên Dạ vẫn còn đang kiên trì.

Hắc Bạch Thành Chủ cùng những thủ lĩnh của các đại tộc đều nhìn Tịch Thiên Dạ với ánh mắt phức tạp, bọn hắn có thể cảm ứng được sinh mệnh lực. trong cơ thể Tịch Thiên Dạ đang nhanh chóng khô kiệt, thân thể của hắn đã mục nát, mặc dù bọn hắn không biết Tịch Thiên Dạ làm sao làm được, nhưng hiển nhiên hắn nhất định phải bỏ ra cái giới vô cùng lớn.

"Toàn bộ sinh linh trong Thiên Lan Thế Giới đều nợ ngươi một cái mạng."

Hắc Bạch thành chủ nhìn Tịch Thiên Dạ thật sâu, sau đó mang theo phe phái của mình tiến vào không gian cầu nối, cũng không quay đầu lại.

Rất nhanh, toàn bộ sinh linh trong Thiên Lan Thế Giới đã hoàn toàn rút lui, cho. dù là những người bình thường cũng được Tịch Thiên Dạ thi triển đại thần thông truyền tống bọn hắn ra ngoài.

Rống rống! Ngao ôI

Đột nhiên một trận gầm rú kinh thiên động địa vang lên, tiếp đó là từng tiếng bước chân như vạn mã bôn đăng truyền ra từ bên trong một ít lục địa cơ nhỏ cùng các tiểu không gian, toàn bộ đại lục cũng bị chấn động run rẩy.

'ừm?

Tịch Thiên Dạ đưa mắt nhìn nhìn lại, chỉ thấy vô số hoang thú từ sâu trong Thiên Lan chạy ra, chúng nó hội tụ vào một chỗ, khép móng vuốt lại, quỳ trên mặt đất, ánh mắt trông mong nhìn về Tịch Thiên Dạ.

"Thú vị."

Tịch Thiên Dạ mỉm cười, những con thượng cổ hoang thú kia cũng không có trí tuệ, tỉnh tỉnh mê mê nhưng cũng có chút linh tính, thế mà nhận ra Tịch Thiên Dạ có thể cứu vớt chúng nó. Nhất là những con thủ lĩnh có trí tuệ cao hơn một chút, chúng nó đang không ngừng hướng về phía Tịch Thiên Dạ dập đầu, trong mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn.

"Không ngờ lại có đến hai mươi mấy con hoang thú cấp bậc Thánh Hoàng

cảnh, mặc dù trí tuệ rất thấp nhưng lại có lực lượng khá là bất phàm."

Tịch Thiên Dạ hơi kinh ngạc, phải biết toàn bộ Hắc Bạch Thần cũng chỉ có năm sáu vị Đại Thánh hoàng cảnh mà thôi.

"Thôi, vạn vật đều có quyền lợi sinh tồn, hi vọng khi các ngươi đến đại lục Nam Man rồi đừng tạo thành ảnh hưởng quá lớn."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, sau đó vung tay lên tiếp dẫn những con thượng cổ hoang thú kia tiến vào không gian cầu nối.

Mặc dù bên trong thế giới Thái Hoang có rất nhiêu hoang thú nhưng Tịch Thiên Dạ không quá để ý, dù sao hắn cũng đã xuất hiện tình huống xấu nhất, có thể kiên trì thêm bao lâu thì cứ kiên trì.

Khi tất cả hoang thú đều đã rút lui, toàn bộ Thiên Lan Thế Giới trở nên trống rỗng, không còn bất luận sinh mệnh khí tức nào.

Tịch Thiên Dạ nhìn Thiên Lan Thế Giới lần cuối, sau đó hơi khép mắt lại, hai tay bóp một cái thủ ấn hoa sen thần bí.


Âm ầm!

Thời gian khôi phục lại như bình thường.

Trời sụp đổ, không gian nổ tung, đại lục hóa thành bụi trần, lực lượng không gian càn quét toàn bộ thiên địa, một vòng xoáy sâu không thấy đáy xuất hiện giữa hư không, như một con hồng hoang cự thú đang mở miệng thôn phệ tất cả tro

cặn trong vũ trụ.

Thế Giới Thái Hoang, tất cả chúng sinh đều rung động nhìn một màn trước mắt, không nghĩ tới bọn hẳn lại có thể chứng kiến giới hủy diệt.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi..."

'Thân thể mềm mại của Cố Vân không ngừng run rẩy, trên khuôn mặt xinh đẹp trượt xuống hai hàng nước mắt.

Sắc mắt Cố Khinh Yên trở nên trắng bệch không còn chút máu.

Chúng sinh linh Thiên Lan Thế Giới cũng biểu lộ phức tạp, từ bên trong không gian cầu nối còn chưa hoàn toàn biến mất, bọn hắn nhìn thấy cố hương của mình bị hủy diệt.

"Chủ nhân!"

Thải Thận Nhi nhẹ giọng kêu, trong mắt to tràn đầy thương cảm, không ngừng trào nước mắt ra.

Ai cũng có thể trông thấy Tịch Thiên Dạ bị lực lượng hủy diệt thôn phệ, một màn đáng sợ như thế, hắn có thể sống sót sao.

'Tất cả mọi người đang trầm mặc, không có người nói chuyện, ai cũng biết Tịch Thiên Dạ rất khó mà sống sót.

"Thận Nhi đừng khóc, chủ nhân đã nói chúng ta đến Thiên Bảo cung chờ đợi, vậy ngài nhất định sẽ trở về, chủ nhân chưa từng lừa dối chúng ta."

Long Thiên Nhi nhẹ giọng an ủi Thải Thận Nhi, nàng cố gắng để bản thân kiên cường, chỉ là trong đôi mắt đã sớm đỏ hoe.

Năm tháng như thoi đưa, nháy mắt đã mười năm, sau khi Tịch Thiên Dạ biến mất vẫn không có tin tức gì.

Mấy người Long Thiên Nhi gia nhập Thiên Bảo cung, yên lặng chờ hắn trở về, bọn hắn vẫn luôn tin tưởng chủ nhân của mình nhất định sẽ trở về.

Trong mười năm, đại lục Nam Man phát sinh biến hóa to lớn.

Bởi vì các sinh linh Thiên Lan Thế Giới gia nhập, thế cục trên đại lục đã có sự thay đổi long trời lở đất.

'Thần Mạch Nhân tộc, Ngân Dực Thần tộc, Kim Diễm Linh tộc, Hàn Diễm Linh tộc, Long Nhân tộc, Man Ma Thản tộc, Huyết Tinh Quỷ Tước tộc... Những Thần tộc có huyết mạch cùng thiên phú vô cùng cường đại.

Không còn bị thế giới pháp tắc hạn chế, sau khi bọn hắn đi vào đại lục Nam Man liền dồn dập đột phá, ở trong thời gian rất ngắn xuất hiện vô số Đại Thánh, có thể nói là Đại Thánh như mây, cường giả như mưa, sức chiến đấu còn mạnh mế hơn một ít Cổ quốc.

Rất nhanh, không chỉ có sáu đại thần tộc, theo sát phía sau còn có hơn một trăm thượng cổ cường tộc trong Thiên Lan Thế Giới cũng sinh ra rất nhiều Đại Thánh.

Đại Thánh chính là tồn tại cao nhất, đứng đầu nhất kim tự tháp đại lục Nam Man, một thế lực chỉ cần có một vị Đại Thánh trở lên đều được xem là thế lực nhất lưu trên đại lục Nam Man.

Đột nhiên nhảy ra một hai trăm thế lực Đại Thánh, có thể tưởng tưởng được đại lục Nam Man xảy ra biến hóa to lớn cỡ nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.