Chương trước
Chương sau
Bọn hắn chờ đợi Thiên Lan Thần Đồ lại là âm mưu của thượng cổ Ma tộc.

Hắc Bạch Thành Chủ cười một cách thê lương cùng bi thảm, thượng cổ ma tộc âm mưu mười mấy vạn năm, một khi thành công thì hậu quả nghiêm trọng đến mức nào hẳn căn bản không dám tưởng tượng.

Tịch Thiên Dạ liếc nhìn Hắc Bạch Thành Chủ, cười lạnh nói:

"Ngăn cản các ngươi sao, toàn bộ các ngươi đều bị lợi ích che đậy con mắt, ta ngăn cản các ngươi như. thế nào đây?"

"Ta..."

Hắc Bạch Thành Chủ không nói nên lời, trong lòng chỉ có vô tận hối hận.

Hắn biết rõ, nếu như không đến một khắc cuối cùng, sẽ không có người tin tưởng Tịch Thiên Dạ

Chỉ là bây giờ hối hận rồi thì có ích gì?

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Thiên Lan Thần Cung, hi vọng có thể cứu vãn.

Nhưng mà, Thiên Lan Thần Đồ biến thành phù văn quá khủng bố, phảng phất như một vị Thần linh đứng ở đẳng kia, bọn hắn muốn động đậy một thoáng cũng vô cùng khó khăn, cứu văn như thế nào đây?

Không chỉ có Hắc Bạch Thành Chủ, những người khác cũng cảm thấy lạnh buốt, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.

Chỉ thấy Thiên Lan Thần Cung cao cao tại thượng đã bị cỗ lực lượng hắc ám ăn mòn đến ảm đạm, thậm chí toàn bộ Thiên Lan Thần Cung đều bị lung la lung lay. Đại môn cao lớn uy vũ như Cửu Thiên Tiên Môn cũng bị chậm rãi ăn mòn hóa thành chất lỏng màu vàng óng, không ngừng rơi xuống đất.

Chỉ trong chốc lát, Thiên Lan chỉ môn thần thánh uy nghiêm đã bị ăn mòn một phần mười.

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, đối mặt lực lượng hắc ám phảng phất như đứng ở một không gian khác, không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.

Kỳ thật nếu như hắn quyết tâm không muốn mở Đại Môn Thần Cung, Hắc Bạch Thần Thành căn bản không cách nào phản kháng.

Nhưng mà vì sao phải ngăn cản?

Trong Thiên Lan Thần Cung nhất định có tài nguyên hẳn căn, hắn cũng ở tình thế bắt buộc, nếu không mà muốn đột phá Hỗn Độn Nguyên Anh không biết phải chờ đến năm nào tháng nào.

Kỳ thật, hắn đã cho Hắc Bạch Thần Thành một cơ hội, đáng tiếc bọn hắn không biết trân quý, vậy thì không thể trách hắn.

Đoàn lực lượng hắc ám kia khá là đáng sợ, không ngừng phá hư Thiên Lan Thần Cung, một âm mưu kéo dài mười mấy vạn năm, hiển nhiên là chuẩn bị đầy đủ.

Chỉ chốc lát sau, Đại Môn của Thiên Lan Thần Cung đã bị ăn mòn triệt để, hóa thành một bãi chất lỏng màu vàng óng rơi trên mặt đất.

Chính lúc đó, bên ngoài Thiên Lan Thần Cung đột nhiên hiện lên vô số Thăn văn tỏa ra ánh sáng rực rỡ, nhưng sau đó đồn dập biến mất.

Công phá Đại Môn của Thiên Lan Thần Cung, cỗ lực lượng hắc ám kia cũng tiêu hao không còn, hóa thành khí lưu màu đen chậm rãi biến mất trong thiên địa.

Uy áp kinh khủng hoàn toàn biến mất, đám người rốt cục có thế đứng dậy, bọn hắn rung động nhìn Đại Môn tàn phá kia, nơi cư ngụ của Thần linh, đại biểu cho địa vị cao nhất của Thiên Lan Thần Tông, thế mà bị phá hủy nghiêm trọng như vậy.

Hết thảy đều là sai làm của bọn hẳn, chính bọn hắn đã nối giáo cho giặc, tự mình dẫn sói vào nhà.

"Chuyện này... Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?" Long Lịch Hải run run rẩy rẩy nói.

Người trong cổ thôn cũng từng người trợn mắt hốc mồm, trong lòng tràn đầy phẫn nộ, không ngờ lại có kế dám mưu tính Thiên Lan Thần Cung.

Ông!

Ngay khi cỗ lực lượng hắc ám biến mất không

lâu, một cỗ khí tức đặc thù tản ra từ bên trong Thiên Lan Thần Cung

Cỗ khí tức kia khá đặc thù, tất cả mọi người chưa từng gặp qua, phảng phất như còn ghê gớm hơn so với cỗ lực lượng hắc ám kia.

Tất cả mọi người lại một lần nữa bị khống chế ngã quy dưới đất, chỉ là lúc trước là hoảng hốt cùng kinh hoảng, lần này trong lòng tất cả mọi

"Thần!"

"Thần xuất hiện!”

"Chân Thần ở trên, ta nguyện vĩnh viễn làm nô."

Mặc dù cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua Thần linh, nhưng giờ này khắc này, tất cả mọi người chắc chắn là Thần linh hiện thế.

Từ trong ánh mắt của bọn hẳn có thể nhìn thấy từng đoàn từng đoàn Thần quang bay ra từ trong Thiên Lan Thần Cung, hào quang rực rỡ bao phủ toàn bộ di tích Thiên Lan.

Tịch Thiên Dạ hơi hơi híp mắt, hẳn vẫn chấp tay sau lưng đứng tại chỗ, chỉ là trong ánh mắt hắn không có sự thành kính ngưỡng mộ.

Những người khác nhìn thấy chính là Thần linh xuất thế, hẳn nhìn thấy lại là ác ma đến từ vực sâu.

Một đoàn ma khí hắc ám tắn ra từ sâu trong Thiên Lan Thần Cung, âm thanh va chạm không ngừng vang lên, phảng phất như nó đang cố gắng xông ra ngoài.

Toàn bộ Thiên Lan Thần Cung tản ra hào quang

toàn lực trấn áp đoàn thượng cổ Ma khí kia.

"Quả nhiên có thượng cổ Ma thần bị trấn áp bên trong h Thiên Lan, chuẩn xác mà nói hắn là bị trấn áp bên trong Thiên Lan Thần Cung. Chẳng qua trải qua mấy chục vạn năm, thượng cổ Ma thần sợ là cũng sớm đã tử vong, dù cho bây giờ hiện thế, đoán chừng cũng không trọn vẹn."

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, trong mắt như có suy nghĩ.

Dù là Thần linh cũng không có khả năng vĩnh sinh bất tử, dưới tình huống bình thường, sống mấy vạn năm đã là cực hạn.

Đương nhiên, đó là đối với người bình thường, cũng là thọ hạn cao nhất.

Nếu như một vị Thần linh bị trấn áp trong tình huống hắn khí huyết tràn đầy, thân thể khoẻ mạnh, như vậy hắn có thế thi triển bí thuật phong tỏa linh hồn cùng thọ luân của mình sau đó duy trì trạng thái ngủ say thì thọ nguyên sẽ không trôi mất.

Mấy vị Thần linh còn sót lại từ thời kỳ Thượng Cổ đến nay đều lợi dụng biện pháp này.

Đương nhiên mặc dù có thể khóa lại linh hồn thọ luân của mình, nhưng thân thể thì không.

Cho dù Tôn thượng cổ Ma thần bị trấn áp bên trong Thiên Lan Thần Cung có thể phục sinh, cũng chỉ là phục sinh ở trạng thái linh hồn mà thôi.

Toàn bộ Thiên Lan Thăn Cung đang không ngừng lắc lư, phảng phất như có hai cỗ lực lượng đang giao phong kịch liệt.

Thế nhưng hiển nhiên, tôn thượng cổ Ma thần kia vẫn rất khó trốn ra ngoài, dù cho Thiên Lan Thần Cung bị phá hư, nhưng lực lượng trấn áp vẫn còn rất kinh người.

"Vĩ đại thần, con dân của ngài nghe theo triệu hoán."

Các site khác đang copy và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà.. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé

Đột nhiên, toàn bộ sinh linh Thiên Lan đều đứng lên, ánh mắt ngốc trệ như là cái xác không hồn từng bước một đi vào Thiên Lan Thần Cung

Hừ!

Tịch Thiên Dạ thấy vậy hừ lạnh một tiếng, một cỗ sức mạnh tâm linh đặc thù từ trong cơ thể hắn tắn ra, rong nháy mắt bao trùm toàn bộ quảng trường.

Những sinh linh bị sức mạnh tâm linh của Tịch Thiên Dạ bao phủ đột nhiên chấn động cả người, ngượng ngùng tỉnh táo lại.

Bọn hắn nhìn thấy ma khí đầy trời, cả đám đều cực kỳ chấn động, trong lòng không khỏi nghĩ mà sợ.

Nào có Thần linh a...!

Rõ ràng là tuyệt thế Ma đầu, thượng cổ ma thần xuất thế!

Tất cả mọi người ý thức được, vừa rồi mình bị thượng cổ Ma thần mê hoặc, coi hắn là thành tín ngưỡng, kém chút liều chết xông vào Thiên Lan Thần Cung giúp hẳn thoát khốn.

"Thượng cổ ma thần!"

Sắc mặt Hắc Bạch Thành Chủ trắng bệch tới cực điểm, thân thể không bị khống chế run lên nhè nhẹ.

“Truyền thuyết cổ xưa trở thành sự thật, bên trong, di tích Thiên Lan quả nhiên trấn áp thượng cổ Ma Thần.

Hơn nữa bọn hắn kém chút phóng thích thượng cổ Ma thần ra ngoài.

Lực lượng của cổ lão Ma Thần quá mức đáng sợ, thế mà trong lúc bất tri bất giác đã khống chế tất cả mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.